5 Phút cho Lời Chúa Tháng 04-2018

08.04.18  CHÚA NHẬT TUẦN 2 PS – B

KÍNH LÒNG THƯƠNG XÓT CHÚA

Ga 20,19-31

DẤU VẾT RIÊNG CỦA MÔN ĐỆ

 

“Bình an cho anh em… Như Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em… Hãy nhận lấy Thánh Thần.” (Ga 20,19.21.22)

Suy niệm: Chúa Phục Sinh hiện đến, trao ba điều: bình an, sứ mạng, và Thánh Thần. Chúa Phục Sinh hiện diện bằng xương bằng thịt nhưng chỉ tạm thời thôi. Rồi Người sẽ về cùng Cha. Người vẫn tiếp tục hiện diện với các môn đệ ‘mọi ngày cho đến tận thế’, nhưng là trong Thánh Thần, bảo chứng của bình an và nguồn lực của sứ mạng. Từ đây, ‘dấu vết riêng’ ghi trong căn cước của người môn đệ Chúa Giê-su sẽ là sự hiện diện của Thánh Thần. Không thể trực tiếp thấy Thánh Thần nơi tôi, nhưng thế giới có thể thấy dấu vết của Ngài nơi sứ mạng của tôi và nơi sự bình an sâu thẳm (phát tiết thành niềm vui sâu thẳm) trong tâm hồn tôi, cho dẫu bao thăng trầm, bao nghịch cảnh.

Mời Bạn: ‘Dấu vết riêng’ của người môn đệ Chúa có nơi bạn không? Tôi có đang thi hành sứ mạng (bằng hình thức nào đó) không? Tôi có đang thật sự cảm nếm niềm bình an sâu xa không? Nói cách khác: tôi có đang sống trong Thánh Thần của Chúa Phục Sinh không?

Chia sẻ: Bạn đã từng cảm nghiệm được niềm bình an sâu xa mà ngay giữa hoàn cảnh đầy bất an và tăm tối chưa? Sự bình an đó có gắn liền với sứ mạng và với kinh nghiệm của bạn về Chúa Thánh Thần không?

Sống Lời Chúa: Chu toàn bổn phận hằng ngày của bạn theo sự hướng dẫn của Thánh Thần và với tâm hồn bình an để những Tô-ma của ngày nay thấy được và sờ được sự hiện diện sống động của Chúa Phục Sinh qua cuộc sống của bạn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Thánh Thần, xin chiếm lĩnh trọn vẹn con người con, để con không bao giờ đánh mất bình an, và không bao giờ xa rời sứ mạng. Amen.

 

09.04.18  THỨ HAI TUẦN 2 PS

LỄ TRUYỀN TIN

Lc 1,26-38

XIN VÂNG NHƯ MẸ 

Sứ thần đáp: “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa. Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.” (Lc 1,35.37)

Suy niệm: Đức Mẹ đã đáp lại lời mời gọi của Chúa cách quảng đại khi thưa lời “xin vâng”: “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời thiên thần truyền.” Lời thưa “vâng” ấy tưởng chừng dễ dàng như một hơi thở thoát ra từ môi miệng của Mẹ. Nhưng thực tế không phải thế. Không hề dễ dàng cho một thiếu nữ để hiểu “việc ấy sẽ xảy ra cách nào”; càng không dễ dàng cho Mẹ để giải thích cho người khác về việc mang thai một cách mầu nhiệm, nhất là giải thích cho thánh cả Giu-se, người mà Mẹ đã đính hôn mà chưa về chung sống (Mt 1,18). Và trong suốt cuộc đời còn lại của Mẹ, Mẹ vẫn trung thành với lời thưa vâng ấy, đến độ Mẹ sẵn lòng đi trọn con đường thập giá cùng với Đức Ki-tô.

Mời Bạn: “Xin vâng ý Chúa,” việc ấy không dễ dàng, ngay cả đối với Mẹ. Nhưng vì tin, vì yêu, Mẹ đã xin vâng trong suốt cuộc đời của Mẹ cho đến cả dưới chân thập giá Chúa Ki-tô. Mời bạn chiêm ngắm thái độ của Đức Mẹ luôn vâng phục trong đức tin, và mời bạn noi theo gương Đức Mẹ để thưa vâng với Chúa trong mọi biến cố của đời mình.

Chia sẻ: Biến cố nào bạn thấy khó đón nhận để thưa lời xin vâng nhất?

Sống Lời Chúa: Cầu nguyện với Lời Chúa để nội tâm hóa chính mình, hầu đủ sức thưa vâng trong mọi hoàn cảnh.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, con xin phó thác đời sống con cho Chúa, xin Chúa cho con noi gương Đức Mẹ thưa lời xin vâng trong những trái ý khổ đau, vì biết rằng qua những khổ đau đó, con mới đạt tới vinh quang phục sinh như Chúa. 

 

10.04.18 THỨ BA TUẦN 2 PS

Ga 3,7b-12

ƠN TÁI SINH

 

“Các ông cần phải được sinh lại bởi ơn trên.” (Ga 3,7b)

Suy niệm: Trước khi trở thành con bướm, con sâu phải chui vào cái kén, hoá thành con nhộng; nhìn bề ngoài, nó dường như đã chết. Và nó còn phải tự mình nỗ lực đến mức kiệt sức, từ bỏ cái kén là tổ ấm an toàn của nó rồi mới hoá bướm được. Đó là qui luật của Tạo Hoá dành cho muôn loài. Còn con người có trí khôn, lại càng phải ý thức được định luật tất yếu đó: Cần phải có sức mạnh của Chúa để tái sinh mình trong ân sủng. Qui luật ấy, hôm nay Chúa Giê-su nhắc lại cho Ni-cô-đê-mô, nhưng thay vì đón nhận nó để sống vững vàng trong niềm tin, thì ông ngạc nhiên như điều không thể có và không thể chấp nhận. Chúa Giê-su khơi lại đức tin cho ông từ chính những kiến thức uyên bác của ông về Thánh Kinh: hình tượng con rắn đồng được treo lên trong sa mạc giải thích cho ông hiểu mầu nhiệm của việc tái sinh: phải tin vào Đấng đã vượt qua cái chết để tới được cõi sống: “Ai TIN vào Ngài thì được sống muôn đời”.

Mời Bạn: Hành động tin chính là biết nỗ lực lột bỏ được con người cũ của mình trong cái kén định kiến, cố hữu, và những thói quen không tốt, để mở lòng đón nhận ơn sủng Chúa. Với ơn tái sinh trong bí tích Thanh Tẩy, bạn hãy để cho Chúa tiếp tục tái sinh bạn mỗi ngày qua việc lắng nghe lời Chúa, tham dự Thánh Lễ và lãnh nhận các bí tích.

Chia sẻ: Đức tin không hành động là đức tin chết. Bạn hiểu và sống thế nào?

Sống Lời Chúa: Tham dự Thánh lễ và lãnh nhận các bí tích với tất cả tấm lòng yêu mến để bạn được ơn biến đổi, chứ đừng làm theo thói quen.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin thực hiện trong con mỗi ngày ơn biến đổi thiêng liêng. 

 

11.04.18  THỨ TƯ TUẦN 2 PS

Thánh Sta-nít-la-ô, giám mục, tử đạo

Ga 3,16-21

ĐỨC GIÊ-SU, ĐẤNG CỨU ĐỘ

 

“Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời.” (Ga 3,16)

Suy niệm: Một khi không tin Chúa Giê-su là Đấng Cứu Độ duy nhất, người ta sẽ tin rằng mọi thứ người ta sở hữu sẽ cứu độ họ. Nhiều người nghĩ rằng tiền bạc của cải đầy đủ sẽ cứu độ họ. Có người cho rằng thế lực, sức khỏe sẽ đem lại sự an toàn vững bền và một thế giá sáng ngời. Nhưng, những thứ sở hữu đó thật mong manh như Chúa Giê-su cảnh báo: “Đồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?” Kết quả sẽ ra sao nếu ta cứ bám vào bọt biển để bơi? Vì thế, Lời Chúa hôm nay quả thật là Tin Mừng cho chúng ta, vì Thiên Chúa Cha đã ban Con Một của Ngài là Chúa Giê-su để cứu độ chúng ta. Đức thánh cha Phanxicô giải thích rằng, Thiên Chúa không cứu độ chúng ta bằng tờ giấy hay bằng một sắc lệnh nào đó, nhưng bằng chính Con Một của Ngài. Trong Đấng Phục Sinh, Thiên Chúa phục hồi phẩm giá con người bị đánh mất vì tội lỗi và ban sự sống cho những ai đón nhận Đấng Phục Sinh. Thiên Chúa ban Đấng Cứu Độ duy nhất, đồng thời quả quyết, tin vào Chúa Giê-su là cách duy nhất lãnh nhận ơn cứu độ.

Mời Bạn: Bạn đang trông mong vào điều gì để cuộc đời bạn được bảo đảm? Gia đình bạn đang dựa vào điều gì để gia đình bạn được vững bền? Bạn đón nhận Con Một của Thiên Chúa thế nào?

Sống Lời Chúa: Qui tụ gia đình trước bàn thờ Chúa để cầu nguyện mỗi ngày.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa là Đấng Cứu Độ duy nhất của gia đình con, ngoài Chúa ra chúng con không tìm đâu được hạnh phúc. Xin cho gia đình con yêu Chúa hằng ngày. 

 

12.04.18  THỨ NĂM TUẦN 2 PS

Ga 3,31-36

NÓI CHUYỆN TRÊN TRỜI

 

“Đấng từ trên cao mà đến thì ở trên mọi người; kẻ bởi đất mà ra thì thuộc về đất và nói những chuyện dưới đất.” (Ga 3,31)

Suy niệm: “Kẻ bởi đất mà ra thì nói những chuyện dưới đất”, và giả như có nói “những chuyện trên trời” thì cũng nói theo kiểu “những chuyện dưới đất”. Con người dù có ai thông thái khôn ngoan đến mấy đi nữa, khi nói về Thiên Chúa, cũng phải dùng ngôn ngữ loài người và những quan niệm của con người để phóng chiếu lên tới vô cùng, và giả định như thế là Thiên Chúa. Do đó, con người vẫn thường vô tình tạo ra những thần linh theo hình ảnh, sở thích của mình để rồi tôn thờ chính “những thần linh do tay mình làm ra”. Chỉ có Đấng từ trời xuống mới đủ khả năng, đủ thế giá để nói về những sự trên trời. Vì thế, nếu chúng ta muốn biết điều chi về Thiên Chúa, chúng ta chỉ có thể tìm biết từ chính Con Một của Người, Đấng từ trời mà xuống. Và nếu chúng ta muốn đến với Thiên Chúa, chúng ta cũng chỉ có thể đến qua Đức Giê-su Ki-tô, Đấng duy nhất đã chết, sống lại và lên trời. Quả thật, Đức Giê-su Ki-tô là “Đấng Cứu Độ Duy Nhất” của nhân loại.

Mời Bạn: Khi mọi lời nói của chúng ta đều bất cập trước mầu nhiệm vô biên của Thiên Chúa thì bạn vẫn còn một phương thế để đạt tới Thiên Chúa đó là dựa vào chính Lời Chúa và nhờ Thánh Thần hướng dẫn, để hiểu biết và đón nhận thánh ý Ngài.

Sống Lời Chúa: Trung thành đọc và suy gẫm Lời Chúa mỗi ngày.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ban Thần Khí Đức Ki-tô trên chúng con, cho chúng con luôn say mê những sự trên trời để dùng những biết dùng của cải đời này mà đạt tới hạnh phúc vĩnh cửu đời sau. 

 

13.04.18  THỨ SÁU TUẦN 2 PS

Thánh Mác-ti-nô I, giáo hoàng, tử đạo

Ga 6,1-15

CHÚA TÍNH CHO

 

Đức Giêsu cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, rồi phân phát cho những người ngồi đó. Cá nhỏ, Người cũng phân phát như vậy. (Ga 6,11)

Suy niệm: Tính toán theo kiểu con người rất thực tế và so đo hơn thiệt. Trước một số đông đến 5.000 người đàn ông, không kể đàn bà trẻ con, các môn đệ tính toán: “Có mua đến 200 quan tiền bánh cũng chẳng đủ cho mỗi người một chút.” Vả lại ở nơi núi đồi hoang vắng này, ai bán bánh mà mua? Chịu thua! Trong đám đông hôm đó có “một em bé có 5 chiếc bánh và 2 con cá, nhưng với ngần ấy người thì thấm vào đâu!” Bó tay! Thế nhưng “điều gì không thể đối với con người, lại là có thể đối với Thiên Chúa.” Đức Giê-su đã thực hiện những cử chỉ sẽ trở thành dấu hiệu riêng của Đức Ki-tô: Ngài cầm lấy bánh, và cá cũng thế, dâng lời tạ ơn và phân phát cho mọi người. Với 5 chiếc bánh và 2 con cá, Ngài đã cho đám đông, tính riêng đàn ông đã là 5.000 người, ăn no nê mà vẫn còn dư 12 thúng đầy!

Mời Bạn: Phép lạ ấy, ngày nay vẫn còn tiếp diễn nơi thánh lễ. Đức Giê-su vẫn hiện diện cách sống động trong các thánh lễ. Phép lạ nhân thừa bánh ngày xưa là dấu hiệu Chúa ban lương thực thiêng liêng là chính Mình Máu Người cho mọi Ki-tô hữu từ xưa cho đến nay và cho đến ngày tận thế. Thật kỳ diệu! Ai lãnh nhận Mình Máu Người lẽ nào không dâng lời tạ ơn?

Sống Lời Chúa: Siêng năng tham dự thánh lễ không chỉ Chúa Nhật và lễ trọng mà cả trong các ngày thường.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, vì yêu mà Chúa đã trao ban Mình Máu Chúa cho chúng con. Chúng con nguyện dâng Chúa cả thân mình và cuộc sống chúng con để đáp đền tình yêu Chúa. 

 

14.04.18  THỨ BẢY TUẦN 2 PS

Ga 6,16-21

ĐỪNG SỢ!

 

Nhưng Người bảo các ông: “Chính Thầy đây, đừng sợ!” Họ định rước Người lên thuyền, nhưng ngay lúc ấy, thuyền đã đến nơi họ định tới. (Ga 6,20-21)

Suy niệm: Người ta sợ khi nhận ra sự an toàn, sự sống còn của mình bị đe doạ. Nỗi sợ đã tiềm ẩn trong tiếng khóc của đứa bé khi chào đời vì phải rời bỏ lòng mẹ ấm áp bình yên để sinh vào một thế giới xa lạ. Theo năm tháng của cuộc đời, nỗi sợ lớn lên dưới muôn hình vạn trạng. Nỗi sợ len lỏi trong tâm hồn con người: nhỏ sợ già, già sợ chết; nó gặm nhấm hạnh phúc của biết bao gia đình; nó bóp nghẹt sự phát triển của xã hội; và nó còn có thể làm nản lòng những kẻ tin và đóng khung cả bầu trời Giáo Hội. Quả thế, chỉ với một cơn gió mạnh, các tông đồ đã hoảng hốt đến nỗi quên hết phép lạ Thầy vừa mới làm. Chỉ với một cơn sóng to, bao lời dạy của Chúa đã trôi sông ra biển. Nỗi sợ đẩy các ông tới giới hạn của thân phận con người nhỏ bé tầm thường. Tuy nhiên, ngay khi các ông tuyệt vọng vì nhận ra sự bất lực của mình, Chúa Giê-su đã đến bên để vực dậy niềm tin của các ông: “Chính Thầy đây, đừng sợ.” Không những thế, ngay lập tức, Ngài còn đưa các ông đến nơi các ông định tới- đến bến bờ bình yên.

Mời Bạn: Con thuyền Giáo Hội vượt biển trần gian, có lúc êm ả lướt trôi dưới trời quang mây tạnh, cũng có tròng trành vì sóng to gió lớn. Thế nhưng, “đừng sợ”, vì dù thế nào đi nữa, Giáo Hội vẫn luôn có Chúa ở cùng: “Và đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20). Ngài sẽ đưa Giáo Hội bến bờ hạnh phúc là Nước Trời.

Sống Lời Chúa: Thường xuyên tham dự thánh lễ cả trong ngày thường và rước Chúa để luôn được có Chúa ở cùng.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ở lại với con. Có Chúa, con không lo sợ gì.