Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (Lc 1: 26-38)
Bà Êlisabét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáprien đến một thành miền Galilê, gọi là Nadarét, gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giuse, thuộc dòng dõi vua Đavít. Trinh nữ ấy tên là Maria. Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà”. Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì. Sứ thần liền nói: “Thưa bà Maria, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đavít, tổ tiên Người. Người sẽ trị vì nhà Giacóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận”. Bà Maria thưa với sứ thần: “Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng!” Sứ thần đáp: “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa. Kìa bà Êlisabét, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai: bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng. Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.” Bấy giờ bà Maria nói: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói”. Rồi sứ thần từ biệt ra đi.
Suy niệm: Tin mừng Lc 1: 26-38 Dung Mạo Đức Maria Trong Mùa Vọng
Ta đang sống trong tuần của niềm vui, tuần của màu hồng vì Đấng Cứu Độ đã đến gần. Chúng ta vui mừng vì lời Thiên Chúa hứa sắp được thực hiện trong Đức Kitô, Đấng cứu độ trần gian.
Và trở về với khung cảnh lịch sử thời đó, ta thấy Nazareth trong những hoàn cảnh rộn rã của lịch sử dân tộc Do Thái, một dân tộc đầu tiên đã được hưởng lời hứa của Thiên Chúa. Thánh sử Luca, khi thuật lại biến cố này đã viết: “Thiên thần vào nhà Trinh nữ và chào rằng: Kính chào Đấng đầy ơn phúc” (Lc 1,28).
Ở đây chúng ta có cảm tưởng rằng, “đầy ơn phúc” đã trở thành một tên riêng thật mới, mà Thiên sứ đã tặng cho Đức Maria, để thay thế cho tên Maria, tên mà ông bà Gioakim và Anna đã đặt cho Ngài.
Và ta thấy qua Tin Mừng hôm nay, thánh Luca thuật lại việc thiên thần Gáprien truyền tin cho Đức Trinh Nữ Maria. Mở đầu lời chào Mẹ, thiên thần đã reo vang: “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng Bà”.
Dung mạo của Đức Maria được Tin Mừng hôm nay tường thuật rõ nét hơn: Maria là một thiếu nữ bề ngoài bình thường như mọi thiếu nữ khác, nhưng đặc biệt hơn mọi thiếu nữ vì “đầy ơn sủng” và được “Đức Chúa ở cùng”. Maria được Thiên Chúa chọn làm mẹ Đấng Cứu Thế, Đấng là Con Thiên Chúa. Maria vẫn sẵn sàng cho Chúa dùng mình để làm công việc của Chúa.
“Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói” (Lc 1,38).
Và rồi ngay và sau tiếng Xin Vâng này, Đức Maria được Thánh Thần ngự xuống, và Con Thiên Chúa bắt đầu tiến trình làm người ở đời.
Quả thật, loài người không xứng đáng được Chúa trao ban Con Một là quà tặng cao quý nhất, vì loài người quá tội lỗi, tầm cỡ như vua Akhaz, thuộc dòng giống Adam-Eva sau khi phạm tội, không muốn nghe tiếng Chúa, nên khi Ngài đến, họ chạy trốn ! (x St 3,8) Và Mẹ cũng không hề nghĩ đến việc xin Thiên Chúa làm cho mình trở thành Nữ Hoàng, Mẹ Thiên Chúa, để Mẹ đưa Con Đấng Tối Cao vào đời hầu cứu muôn dân.
“Ôi tình Chúa thật lạ lùng, Ngài là Đấng chạnh thương, huệ ái, bao dung, đầy nhân nghĩa, tín thành. Giữ nghĩa cho đến ngàn đời, chịu đựng lỗi lầm, quá phạm, tội khiên, nhưng không coi tội dường thể vô can” (Xh 34,6-7), để muôn đời muôn dân nước phải cất lời ca khen, bởi vì “Chúa sẽ ngự vào : Chính Người là Đức Vua vinh hiển” (Tv 24/23, 7c.10b : Đáp ca).
Khi Mẹ nhận được lời giải thích của Sứ Thần, Mẹ đã chấp nhận đi vào cuộc phưu lưu với Thiên Chúa trong niềm tin tưởng và phó thác. Quyết định này là một hành vi can đảm, bởi vì khi quyết định như vậy, Mẹ sẽ gặp phải muôn vàn khó khăn đến từ gia đình, xã hội và nhất là với Giuse, bạn trăm năm của mình. Nhưng, vì tin vào Thiên Chúa tuyệt đối, nên Mẹ đã buông theo ân sủng để Thiên Chúa rợp bóng trên cuộc đời của Mẹ.
Chúa Giêsu ngự đến trần gian là niềm vui lớn của biết bao nhiêu người đang mong chờ và niềm vui này càng đặc biệt hơn khi Đức Chúa đã chọn Mẹ làm Mẹ của Ngôi Hai Thiên Chúa nhập thể làm người. Vì thế chẳng có lý do gì mà Mẹ lại không mừng vui vì Mẹ được tràn đầy ân sủng của Thiên Chúa. Sau lời xin vâng, Thiên Chúa sẽ ngự xuống trong lòng của Mẹ. Nhưng niềm vui và hồng ân cao cả này đến với Mẹ quá bất ngờ nên khiến Mẹ bối rối vì Mẹ chưa hiểu được điều Chúa đã dành cho riêng Mẹ.
Do đó, thiên thần đã giải thích cho Mẹ hiểu chương trình cứu độ của Thiên Chúa sẽ được thực hiện nơi Mẹ và mời gọi Mẹ cộng tác vào chương trình thánh thiêng này. Với lòng khiêm nhường và phó thác, Mẹ đã hoàn toàn chấp nhận thánh Ý Thiên Chúa và đặt trọn cuộc đời mình trong sự quan phòng yêu thương của Ngài. Vì thế, Mẹ đã trở nên Nữ Vương và là người diễm phúc nhất trong tất cả những người phụ nữ.
Xin Vâng, một sự sẵn sàng trao hiến
Lời “xin vâng” của Mẹ Maria đạt tới mức tuyệt đối. Mẹ Maria xin vâng không điều kiện, không mặc cả. Mẹ đã trao bản thân mình thuộc về Thiên Chúa. Vì thuộc về Thiên Chúa nên Ngài có thể làm bất kì điều gì nơi chính Mẹ Maria. Mẹ Teresa Calcuta nói rằng “Nếu có gì thuộc về tôi, tôi sẽ có toàn quyền sử dụng nó như ý muốn tôi. Nhưng tôi thuộc về Chúa Giêsu, vì thế Ngài có thể làm bất cứ điều gì Ngài muốn”.
Đức Mẹ trở thành Nữ Tỳ Thiên Chúa và sẵn sàng đón nhận lời “xin vâng” với Thiên Chúa là vì Mẹ nhạy bén với ơn Chúa đã được loan báo từ trong thời Cựu Ước. Mẹ cũng khiêm tốn khi thấy điều này là kế hoạch đến từ Thiên Chúa chứ không phải do con người, nên Mẹ đã “xin vâng” để thánh ý Thiên Chúa được nên trọn.
Trong mùa vọng này, Giáo Hội cho chúng ta chiêm ngưỡng Mẹ Maria vì Mẹ là mẫu gương mà mỗi người chúng ta cần noi theo. Mẹ luôn sẵn sàng chuẩn bị tâm hồn để mong chờ Chúa đến cứu dân Người như Người đã hứa. Chính cõi lòng của Mẹ là con đường thẳng tắp luôn sẵn sàng đón Chúa đến. Đây là con đường mà Gioan Tẩy Giả đã kêu gọi mọi người hãy chuẩn bị để đón chào Đấng Thiên Sai ngự đến.
Huệ Minh