Suy Niệm Thứ Sáu Tuần VII Phục Sinh C

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 21:15-19)
 

15 Khi các môn đệ ăn xong, Đức Giêsu hỏi ông Si-môn Phê-rô: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có mến Thầy hơn các anh em này không?” Ông đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Đức Giêsu nói với ông: “Hãy chăm sóc chiên con của Thầy”.16 Người lại hỏi: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người nói: “Hãy chăn dắt chiên của Thầy”.17 Người hỏi lần thứ ba: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy không?” Ông Phê-rô buồn vì Người hỏi tới ba lần: “Anh có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự; Thầy biết con yêu mến Thầy”. Đức Giêsu bảo: “Hãy chăm sóc chiên của Thầy.18 Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tuỳ ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn”.19 Người nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết cách nào để tôn vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông: “Hãy theo Thầy”.

Tin mừng Ga 21:15-19
 
  Trang Tin Mừng hôm nay thường được dùng như một bài huấn dụ đặc sắc về vai trò mục tử và thường được đọc trong nghi lễ khai mở các trách vụ của Giáo hội, nên có vẻ xa lạ với giáo dân và vì thế cũng ít người cảm nhận giá trị linh thánh của sứ điệp Lời Chúa. Nhưng thực tế, Mẹ Giáo hội công bố đoạn Tin Mừng này cho mọi con cái mình, chứ không chỉ dành trong các nghi lễ đặc biệt.

Và vì thế mỗi Kitô hữu cần lắng nghe và đón nhận sứ điệp Đấng Phục Sinh gởi đến cho mình, cách riêng tư, thân mật và cấp thiết như cách Người đòi hỏi thánh Phêrô. Chúa Giêsu long trọng phúc chuẩn sứ mệnh tông đồ đặc biệt của Phêrô: thủ lãnh giáo hội, kèm theo điều kiện duy nhất cũng rất đặc biệc: tình yêu. Và như thế, có thể nói: Chúa Giêsu chọn Phêrô để gởi cho ông một mệnh lệnh đặc biệt: mệnh lệnh của Trái Tim, từ Trái Tim, trong Trái Tim và nhờ Trái Tim. Hơn ai hết, thánh Phêrô đã hiểu và cảm được sức nặng cũng như tính cấp thiết của mệnh lệnh này. Vị tông đồ đã dốc tâm vẹn lòng, trung thành đi theo Thầy trên lộ trình mục tử và đã hoàn tất đẹp đẽ sứ mệnh được giao.

Và mỗi Kitô hữu đều được và phải chia sẻ sứ vụ Phêrô trong cung bậc và hoàn cảnh sống đặc trưng của mình. Chẳng phải trái tim ta đã được Chúa Giêsu tái tạo cho nó biết yêu thương đó sao ? Chẳng phải Bí tích Rửa tội đã cho chúng ta chia sẻ chức vụ mục tử của Người đó sao ? Mệnh lệnh Trái Tim đã, đang, vẫn và sẽ mãi không ngừng được gởi đến cho mỗi tín hữu khắp nơi trên hoàn cầu.

Một số người nghĩ rằng Chúa Giêsu hỏi thánh Phêrô ba lần với cùng một nội dung: “Anh có yếu mến Thầy không?”, là vì trong đêm Chúa bị bắt, thánh Phêrô đã từng chối Chúa ba lần. Suy nghĩ này xem ra cũng hợp lý. Nhưng con số ba ở đây có lẽ chỉ mang nghĩa tượng trưng cho biết bao nhiều lần thánh nhân phủ nhận Chúa, nghi ngờ Chúa qua những suy nghĩ cũng như hành động trong suốt thời gian ba năm theo Chúa trên hành trình rao giảng Tin mừng của Chúa. Như vậy, chúng ta có quyền suy luận rằng không chỉ một mình thánh Phêrô, mà còn tất cả các tông đồ khác đều đã từng đối diện với câu hỏi ấy của Chúa. Các ngài đã trả lời Chúa với tất cả đức tin và lòng mến của mình.

Ngoài Chúa, không ai trong chúng ta có thể cân đo, đong đếm một cách chính xác tình yêu của chính mình hay của người khác dành cho Chúa. Bởi, tình yêu, đó là một lời đáp trả hoàn toàn cá vị của con người đối với Thiên Chúa. Mỗi cá nhân cảm nhận và sống tình yêu ấy theo cách thức mình lãnh nhận từ Thiên Chúa, như chính Chúa Giêsu đã từng nói: người được tha nhiều thì yêu mến nhiều, kẻ được tha ít thì yêu mến ít (x. Lc 7, 47).

Dừng lại một chút để nhìn lại bản thân, ta nhận thấy mình đã từng khước từ Chúa và tình yêu của Người trong tư tưởng, lời nói và hành động của mình. Ước chi, với tất cả sự khiêm tốn và chân thành, chúng ta cảm nhận được sự trìu mến khôn nguôi và tình yêu vô điều kiện của Chúa trong câu Chúa hỏi Phêrô: “Này con, con có yêu mến Thầy không?” và cũng như thánh nhân, chúng ta thưa với Chúa: “Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự, Thầy biết con yêu mến Thầy”.

Chúa Giêsu đã rất yêu Phêrô và tình yêu của Ngài dành cho ông không hề thay đổi sau khi ông chối Ngài. Mỗi lần Phêrô đáp “con yêu” thì Chúa Giêsu lại trao trọng trách “Hãy chăm sóc chiên của Thầy”. Điều đó cho thấy tiếng gọi của Chúa Giêsu là tiếng gọi tình yêu. Tiêu chuẩn để Đức Giêsu ủy thác sứ vụ của Ngài cho chúng ta là tình yêu chúng ta dành cho Ngài. Chúa chẳng đòi hỏi học vấn, tài ba lỗi lạc, chỉ cần một “tấm lòng yêu”. Cách biểu lộ tình yêu của Chúa cũng rất tinh tế, ý nhị và thấu hiểu người mình yêu. Ngài thấu hiểu sự yếu đuối mong manh nơi con người Phêrô. Ngài xem “cú ngã” ông vấp phải chỉ là thứ yếu, thậm chí là cần thiết để rèn luyện ông nên người lãnh đạo thực thụ trong tương lai. Cho nên ba lần Đức Giêsu chất vấn Phêrô trước mặt anh em như là một cơ hội để ông bày tỏ lòng mến và sự trung thành của ông trước mặt Ngài, và nhất là để cho Phêrô nhận ra con người yếu đuối mà cậy trông nơi Thầy chí thánh.

Chúa Giêsu quan niệm về lãnh đạo là yêu thương, là phục vụ, rửa chân cho những người mình lãnh đạo, Chúa Giêsu không quan niệm nền tảng và phương pháp lãnh đạo là thao tác thôi. Đối với những người lãnh đạo không phải là thao tác bắt người ta làm theo ý mình, song bằng tình yêu giúp nhau thực hiện ý Chúa. Như trong trường hợp của Phêrô, tình thương của Chúa đối với Phêrô và của Phêrô đối với Chúa, tình thương ấy xóa bỏ hận thù, xóa bỏ lỗi lầm xưa và đưa người yêú kém kia trở lại sống trong tình yêu của Chúa.

“Anh em yêu mến Thầy thì hãy chăm sóc chiên của Thầy”. Lời mời gọi ấy nhằm vào hàng giáo sĩ. Dĩ nhiên, sau cùng là lời mời gọi đối với mỗi người chúng ta, mỗi người chúng ta đều có trách nhiệm liên đới đối với vận mệnh phần rỗi của mỗi anh em mình, về phận sự chăn dắt, nuôi nấng và đưa anh em về đoàn chiên và gìn giữ họ an toàn trong Đức tin. Hãy vì yêu mến Chúa mà làm phận sự chăn dắt và yêu người, tức là làm việc Tông đồ truyền bá Tin mừng và làm cho anh em mình nhận biết và phụng thờ Thiên Chúa.

 Tình yêu của Chúa dành cho Phêrô cũng như dành cho tất cả loài người chúng ta thật bao la vĩ đại. Một tình yêu không thể miêu tả hết bằng lời. Một tình yêu sống động và tinh tế. Tất cả mọi giây phút Chúa sống, Chúa nghĩ, Chúa làm đều là những phút giây yêu thương. Ngài thổ lộ với chúng ta và Ngài chờ mong chúng ta đáp trả. Mỗi người chúng ta sẽ làm gì để đáp lại tình yêu của Chúa? Yêu ai thì sống với, sống vì và sống cho người đó. Cũng vậy yêu Chúa chúng ta hãy cố gắng hy sinh, học hỏi, luyện tập để ngày càng giống Chúa hơn. Dù phải làm những điều không thích nhưng vì Chúa mà ta làm, ta học, ta tập luyện. Yêu Chúa dù có mệt nhọc, có vất vả ta vẫn phấn khởi, vui tươi và hạnh phúc. Như thế mới phần nào làm cho chúng ta bớt bất xứng với tình yêu Chúa dành cho chúng ta.

Chúa Giêsu đã hỏi Phêrô những ba lần như thế, phải chăng để “xí xoá” đi ba lần ông đã chối bỏ Người? Đã hẳn Phêrô yêu mến Thầy, thế nhưng ông đã không dám tỏ ra tình yêu đó bằng hành động, bằng đời sống. Chúa hỏi Phê-rô “có yêu không”, điều đó có nghĩa là Chúa vẫn yêu Phêrô, Chúa đã tha thứ cho Phêrô, Chúa vẫn còn tín nhiệm Phêrô, và muốn ông đáp lại tình yêu của Chúa bằng tình yêu của chính ông. Đó chính là điều kiện để được Chúa tha thứ, và được trao phó sứ mạng: “Thầy biết con yêu mến Thầy”.

Thật vậy, mỗi ngày, Chúa Giêsu vẫn thiết tha gọi mời ta ở lại trong Tình Yêu của Người, bằng cách đón nghe Lời Người và lãnh nhận Thánh Thể Người, để con tim nhân loại của ta có khả năng đón nhận sức yêu vô biên của Người: nó biết yêu đời yêu người, cầm niềm tin đi thắp nụ cười cho những vầng môi héo vì phận đời trôi nổi; biết quảng đại hiến dâng thời giờ, sức khỏe, tài năng Chúa ban mà ân cần phục vụ anh chị em, nhất là những người nghèo hèn bé nhỏ, những chiên bạn, chiên anh, chiên chị khác còn ở xa đàn … Mỗi ngày, ta có biết bao cơ hội để sống chức vụ mục tử theo gương Chúa Giêsu bằng đời sống phục vụ, hy sinh và quảng đại góp phần mình xây dựng giáo hội, giáo xứ, giáo họ, hội đoàn, …

Tiếc là có lẽ ngay từ đầu ta đã dành mệnh lệnh này cho các đấng bề trên, nên phần nào ta đã sống vô ưu theo cách của mình, đã thờ ơ trước mệnh lệnh của Đấng Phục Sinh. Hôm nay là cơ hội thuận tiện, là thời điểm ân sủng để ta tái thâm tín và tuyên xưng niềm tin của mình vào Tình Yêu vô biên và Trái tim nhân hậu thẳm sâu của Thiên Chúa tỏ lộ nơi Con Một Người. Tôi và bạn, ta cùng khẩn nài Thánh Thần giúp ta biết phải làm gì, ngay hôm nay, để thực thi mệnh lệnh yêu thương của Đấng Phục Sinh. Và dĩ nhiên, chớ gì ta sẵng sàng thưa vâng và mau mắn xin Chúa giúp ta thực thi điều Chúa bảo làm.

Huệ Minh