- Hạnh phúc của tôi trong những này Tết là được xum vầy. Để được xum vầy, tôi phải trở về.
Tôi trở về với Chúa. Tôi trở về với mọi người thân xa gần, còn sống và đã qua đời. Tôi trở về với Hội Thánh. Tôi trở về với Quê Hương.
- Tôi trở về, để tìm lại tình thương, để đón nhận tình thương, để chia sẻ tình thương.
Tình thương ấy rất thiêng liêng. Bản chất của tình thương ấy là cứu độ.
Tình thương cứu độ đã cứu tôi khỏi mất phương hướng, đã cứu tôi khỏi sa vào vực thẳm cô đơn tăm tối dẫn tới hỏa ngục.
Chúa đã giúp tôi trở về, để gặp lại tình thương cứu độ ấy. Tình thương cứu độ là chính Đức Giêsu Kitô.
- Nhận thức điều đó là do đức tin. Đức tin được Chúa Thánh Thần đốt nóng lên trong tôi, khiến tôi thao thức, coi việc trở về với Chúa Giêsu Kitô là yếu tố quan trọng nhất của những ngày đầu xuân mới này.
- Tôi đã trở về với Chúa Giêsu Kitô. Tôi đã gặp Người.
Gặp Chúa Giêsu Kitô là một hạnh phúc lớn lao cao quí. Tôi ở lại với Người.
Ở lại, đó là điều Chúa đã dạy tôi. “Anh em hãy ở lại trong tình thương của Thầy” (Ga 15, 9).
Tôi ở lại, để lắng nghe, để cảm nhận tình thương, để được chữa lành, để được tha thứ, để được đổi mới.
Có ở lại với Chúa Giêsu Kitô, tôi mới thấy Người có sức đổi mới tôi một cách lạ lùng, như xưa Người đã đổi mới Thánh Phaolô. Từng là người bắt bớ đạo, Phaolô đã trở thành người rao giảng đạo. Trở lại với Chúa Giêsu Kitô, đó là ơn Chúa đã làm cho tôi.
Mỗi ngày, mỗi giờ, tôi đều trở về với Chúa Giêsu Kitô. Trở về với Người, vàở lại với Người.
- Ở lại và gắn bó mật thiết với Chúa Giêsu Kitô. Gắn bó chặt chẽ như cành nho với cây nho. Chúa phán: “Thầy là cây nho, anh em là cành. Ai ở lại trong Thầy, và Thầy ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái. Vì không có Thầy, anh em chẳng làm gì được” (Ga 15, 5).
- Hiện giờ, tôi đang ở lại trong Chúa Giêsu Kitô, và tôi đang gắn bó mật thiết với Người. Trong tình trạng tràn đầy ơn Chúa hiện giờ, tôi nhìn về tương lai tại Việt Nam.
- Nếu trong tương lai, Hội Thánh nói chung, hoặc nơi này nơi nọ, có những điều kiện thuận lợi dễ dãi, thì chúng ta đừng quên yếu tố đích thực làm phát triển ơn cứu độ, chính là sự chúng ta biết ở lại trong Chúa Giêsu Kitô và biết gắn bó mật thiết với Người.
- Cho dù trong tương lai, lịch sử Việt Nam sẽ có những chuyển biến nào đi nữa, chúng ta cũng cần chuẩn bị cho mình và cho những người thuộc về mình một con đường chắc chắn để sống vững đức tin. Con đường đó là trở về với Chúa Giêsu, ở lại với Người và gắn bó mật thiết với Người.
- Chuẩn bị ngay từ bây giờ, bằng cách tập trung vào Chúa Giêsu Kitô.
Riêng tôi, tôi tập trung vào Chúa Giêsu Kitô theo một thói quen Đức Mẹ dạy tôi từ nhỏ, đó là:
- Mỗi ngày nhận ra những ơn lành mới, Chúa thương ban cho tôi, trong ngày đó.
- Mỗi ngày nhận ra tôi được Chúa cứu, cho dù tôi gặp phải gian nan, nguy khốn tư bề.
- Mỗi ngày nhận ra tôi được ơn thao thức về Chúa, như một đặc điểm con người của tôi.
- Mỗi ngày tôi cố gắng dâng lên Chúa một việc lành nhỏ, cho dù âm thần kín đáo.
- Mỗi ngày tôi tìm cách làm chứng cho tình yêu thương xót Chúa, qua chính những gì Chúa đã làm cho tôi, là kẻ yếu đuối hèn mọn.
- Mỗi ngày tôi cầu nguyện với tình yêu thương xót Chúa, xin Chúa thương mọi người và từng người, để họ biết đón nhận tình yêu thương xót Chúa.
- Mỗi ngày tôi tín thác mình cho tình yêu thương xót Chúa, một cách đơn sơ mà triệt để.
- Tôi tập trung vào Đức Giêsu bằng một đời sống nội tâm như thế đó.
Tôi cảm nhận rất rõ Đức Giêsu đã, đang và sẽ mãi mãi là Tin Mừng của tôi. Tôi vui mừng được nói lên sự thực đó.
- Tôi nói lên sự thực đó với Đức Mẹ Maria. Ngày cũng như đêm, lúc nào tôi cũng mang tràng hạt mân côi, để cầu nguyện.
Đức Mẹ giúp tôi cầu nguyện và hồi tâm. Đức Mẹ giúp tôi luôn cùng với Mẹ nói lời xin vâng.
Tôi xin vâng, để cảm tạ Chúa.
Tôi xin vâng, để sám hối ăn năn.
Tôi xin vâng, để trở thành của lễ.
Tôi xin vâng, để đón nhận phép lành của Chúa.
Tôi xin vâng, để còn sống giờ nào, thì vẫn ca tụng lòng thương xót Chúa.
Tôi xin vâng, để luôn trở về, tham dự vào niềm vui xum vầy của các chứng nhân lòng thương xót Chúa.
Long Xuyên, ngày 18.2.2018
+ Gm. Gioan B BÙI TUẦN