Tin Mừng Đức Giêsu Kitô theo thánh Luca (Lc 13: 18-21)
Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: “Nước Thiên Chúa giống như cái gì? Và Ta sẽ so sánh nước đó với cái gì? Nước đó giống như hạt cải mà người kia lấy gieo trong vườn mình. Nó mọc lên và trở thành một cây to, và chim trời đến nương náu trên ngành nó”. Người lại phán rằng: “Ta sẽ so sánh nước Thiên Chúa với cái gì? Nước đó giống như tấm men mà người đàn bà kia lấy bỏ vào ba đấu bột cho tới khi tất cả khối bột đều dậy men”.
Suy niệm Tin mừng Lc 13: 18-21
Nước Trời không phải là một nơi chốn nhưng là một tình trạng. Nước Trời không mở rộng về số lượng nhưng luôn nhắm tới chất lượng cuộc sống. Chất lượng cuộc sốngđược lượng định bởi tinh thần “Hiến chương Nước Trời”. Và Chúa Giêsu đã dùng hình ảnh hạt cải, men trong bột để cho chúng ta thấy hình ảnh rất mới về Nước Trời, nhằm khơi lên tinh thần cần thiết để sống thực trạng Nước Trời : “Nước Thiên Chúa giống như chuyện nắm men bà kia lấy vùi vào ba đấu bột, cho đến khi tất cả dậy men”.
Dụ ngôn hạt cải nhấn mạnh sự phát triển theo chiều rộng: từ hạt cải nhỏ bé trở thành cây to, đến độ chim trời có thể đến làm tổ được. Dụ ngôn nắm men được đem trộn vào bột nhấn mạnh đến chiều sâu, tức phẩm chất của Nước Chúa: từ một chút men có thể làm dậy cả khối bột. Cả hai dụ ngôn đều nhấn mạnh đến sức mạnh nội tại của Nước Chúa, một sức mạnh chỉ được nhìn thấy bằng đức tin mà thôi.
Nước Thiên Chúa giống như chuyện một hạt cải người nọ lấy gieo trong vườn mình. Nó lớn lên và trở thành cây, chim trời làm tổ trên cành được.” Người lại nói: “Tôi phải ví nước Thiên Chúa với cái gì? Nước Thiên Chúa giống như chuyện nắm men bà kia lấy vùi vào ba đấu bột, cho đến khi tất cả bột dậy men.” (Lc 13,18-21)
Trong hành trình rao giảng Tin Mừng, ta thấy Chúa Giêsu đã lấy một vài vật bình dị, điển hình trong cuộc sống làm ví dụ như hạt cải, nắm men để nói về sức mạnh và sự phát triển của nước trời. Như hạt cải là tinh hoa mầm sống của cây cải, nó chỉ như hạt tấm nhỏ nhưng lại có khả năng phát triển thành cây cải cao lớn (cây cải ở Palestine không phải như cây rau cải bé nhỏ bình thường ở Việt Nam, nó có thể cao tới 3m) làm nơi ẩn náu cho chim trời; hay như nắm bột men nhỏ người đàn bà vùi vào ba đấu bột – men ở trong bột thì người ta không thể nhìn thấy nó, nhưng nó lại có khả năng làm cho cả khối bột dậy men; thì nước Thiên Chúa cũng thế, ban đầu rất nhỏ bé nhưng vẫn âm thầm phát triển lớn mạnh và sự hiện diện của nước Thiên Chúa có khả năng làm biến đổi thế giới. Như hạt là tinh hoa của cây, tinh hoa của nước Thiên Chúa chính là tình yêu.
Hai dụ ngôn: Hạt Cải và Nắm Men trong bột, gởi đến chúng ta một sứ điệp hy vọng, nhất là khi phải đương đầu với trở ngại, thử thách trong đời sống đức tin. Nhìn thấy những điều tiêu cực luôn xảy ra trong Giáo Hội và trên thế giới, chúng ta có thể tự hỏi: Những hạt cải giá trị Kitô liệu còn có thể mọc lên và phát triển trong một thế giới ngày càng bị tục hóa và bị nhiễm tinh thần đối nghịch với Thiên Chúa không?
Khi so sánh thực tại Nước Trời với hạt cải nhỏ bé mọc thành cây lớn và nắm men làm dậy cả khối bột, Chúa Giêsu hướng con người đến một đặc tính của Nước Trời, đó là khởi sự trong âm thầm, bé nhỏ và khiêm tốn, nhưng phát triển mạnh mẽ, lan rộng và có sức biến đổi kì lạ, đưa đến kết quả mà con người không bao giờ nghĩ tới.
Kết quả ấy không phải ngày một ngày hai có thể thấy được, nhưng do tình thương và sự can thiệp diệu kì của bàn tay Thiên Chúa. Đó cũng là điều được chính Thánh Phaolô cảm nghiệm và xác tín trong thư thứ nhất gửi cho dân thành Côrintô: “Tôi trồng, Apôllô tưới, nhưng Thiên Chúa mới làm cho lớn lên”. Đây cũng là hình ảnh Giáo Hội của Chúa, một Giáo Hội trải qua bao thăng trầm thử thách, bao sóng gió biển đời, nhưng vẫn đứng vững và lớn lên từng ngày vì Giáo Hội có Đức Kitô, Đấng thiết lập và ở cùng Hội Thánh mọi ngày cho đến tận thế.
Ngôi Lời như hạt giống tình yêu được gieo vào lòng thế giới. Và Lời tình yêu đó vẫn tiếp tục được rao truyền và vang xa mãi đến tận cùng trái đất. Đức Giêsu Ngôi Lời nhập thể đã chẳng nói chính Người là nước trời đó sao (Mt 12, 28; Lc 11,20) Nước của Người là nước Tình yêu. Những biểu hiện của tình yêu thường rất tinh tế, nhạy bén qua sự hy sinh, xả thân, khiêm nhu, chịu lụy, khoan dung…. Người ta có thể rất mạnh mẽ ở những lãnh vực nào đó nhưng lại rất mềm yếu trong Tình yêu. Một viên tướng có thể thét ra lửa trước mặt binh sĩ, nhưng lại trở nên mềm mại yếu đuối trước người yêu – một nữ nhân vạn lần yếu đuối hơn ông ta. Tuy nhiên tình yêu có sức mạnh mãnh liệt như sách Diễm ca có nói: “Nước lũ không thể dập tắt tình yêu, sóng cồn chẳng tài nào vùi lấp” (Dc 8,7).
Chính vì thế mà Đức Giêsu Kitô – tình yêu nhập thế đã cam chịu chết vì yêu. Trước mặt người đời Người có thể bị coi là điên dại, là yếu đuối, là thất bại, nhưng kỳ thực Người đã chiến thắng sức mạnh của hỏa ngục là hận thù và sự chết để đưa con người tới sự sống bất diệt; nước tình yêu của Người vẫn kiên cường đứng vững và phát triển qua bao sóng gió, bão táp của kẻ thù bách hại và tồn tại đến thiên thu vạn đại.
Nếu suy nghĩ theo lý luận tự nhiên, chúng ta có thể dễ dàng rơi vào thất vọng. Tuy nhiên, những lời của Chúa Giêsu qua hai dụ ngôn trên đây không cho phép chúng ta bi quan ngã lòng. Chúng ta không nhìn thấy tương lai Nước Chúa sẽ như thế nào nhưng Chúa muốn chúng ta cộng tác vào đó, bằng sự cầu nguyện và dấn thân làm những gì có thể với ơn soi sáng của Chúa Thánh Thần.
Nhìn vào lịch sử của Giáo Hội, ta nhận thấy rất rõ sự lớn mạnh này. Khởi đi từ một nhóm môn đệ ít ỏi và lại gặp biết bao thử thách từ trong trứng nước như: cấm cách, bắt bớ và giết chết bằng những hình thức hết sức tàn bạo, dã man… Tuy nhiên, càng thử thách bao nhiêu, càng phát triển bấy nhiêu, đôi khi có lúc âm thầm, nhưng như than hồng rực nóng hơn nhiều lần ngọn lửa thế nào thì Đạo của Chúa cũng mạnh mẽ và mãnh liệt như vậy. Lịch sử Giáo Hội Việt Nam của chúng ta cũng chứng minh rất rõ điều đó!
Khi kể hai dụ ngôn này, Chúa Giêsu không nhằm đến diễn tiến Nước Chúa đang xảy ra như thế nào trong lịch sử, mà chỉ nhằm nhấn mạnh đến tình trạng hoàn tất chung cuộc vào lúc cuối lịch sử: mặc cho những thử thách, những ngăn trở, Nước Chúa dù được bắt đầu một cách khiêm tốn nhỏ bé, nhưng chắc chắn sẽ đạt đến mức phát triển trọn vẹn.
Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta biết cậy dựa và đặt niềm tin nơi Chúa. Tin tưởng rằng mình chẳng là gì, rất bé nhỏ, nhưng một khi đã gắn kết với Chúa trong sự khiêm tốn thì chắc chắc Chúa sẽ dùng vào những chuyện lớn lao cho chương trình của Ngài. Ví dụ như Phêrô; Phaolô; Augustino…Với trang Tin Mừng này, Giáo Hội mời gọi chúng ta suy niệm hai dụ ngôn về Nước Trời: hạt cải và nắm men. Cả hai dụ ngôn làm nổi bật khởi điểm khiêm tốn nhỏ bé của Nước Chúa nhưng vẫn phát triển và cuối cùng thành công nhờ quyền năng của Thiên Chúa.
Huệ Minh