Khi ấy, có mấy người trầm trồ về đền thờ được trang hoàng bằng đá tốt và những lễ vật quý, nên Chúa Giêsu phán rằng: “Những gì các con nhìn ngắm đây, sau này sẽ đến ngày không còn hòn đá nào nằm trên hòn đá nào mà không bị tàn phá”. Bấy giờ các ông hỏi Người rằng: “Thưa Thầy, bao giờ những sự ấy sẽ xảy ra, và cứ dấu nào mà biết những sự đó sắp xảy đến?” Người phán: “Các con hãy ý tứ kẻo bị người ta lừa dối, vì chưng, sẽ có nhiều kẻ mạo danh Thầy đến mà tự xưng rằng: “Chính ta đây và thời gian đã gần đến”, các con chớ đi theo chúng. Khi các con nghe nói có chiến tranh loạn lạc, các con đừng sợ, vì những sự ấy phải đến trước đã, nhưng chưa phải là hết đời ngay đâu”. Bấy giờ Người phán cùng các ông ấy rằng: “Dân này sẽ nổi dậy chống lại dân kia, và nước này sẽ chống với nước nọ. Sẽ có những cuộc động đất lớn mọi nơi, sẽ có ôn dịch đói khát, những hiện tượng kinh khủng từ trên trời và những điềm lạ cả thể”.
Suy niệm
Bao giờ tận thế? Đó là câu hỏi của bao đời kéo dài trong suốt 20 thế kỷ qua. Năm 2000, cả thế giới lên cơn sốt vì nghĩ rằng đấy là năm cuối cùng của thế giới, vì hệ thống vi tính chỉ có thể chỉ tới con số 1999, được gọi là khủng hoảng YK, nó sẽ làm hỏng tất cả các hệ thống điều khiển bằng vi tính, các lò nguyên tử sẽ nổ tung, hệ thống không lưu, hỏa xa sẽ ngưng hoạt động, v.v. Có nghĩa là thế giới sẽ hỗn loạn và đi đến chỗ hủy diệt. Người ta hồi hộp nhìn đồng hồ chuyển qua năm mới tại Sydney, Úc. Khi kim đồng hồ vừa chỉ số 12 rạng ngày 01.01.2000, người ta nín thở, chuyện gì sẽ xảy ra? Và rồi cả thế giới cảm thấy nhẹ nhõm khi số 2000 hiện lên trên hệ thống vi tính, mọi sự vẫn hoạt động bình thường. Chưa tận thế! Pháo bông lại nổ rầm trời, các cuộc vui chơi lại tiếp tục. Có kẻ bạo miệng: tận thế à? Vớ vẩn, làm gì có!
Ngày tận thế chắc chắn phải có, bởi vì vũ trụ chẳng tự mình mà có, nhưng nó xuất hiện có khởi điểm. Và theo định luật tự nhiên, cái gì có khởi điểm thì cũng sẽ đi đến chỗ kết thúc. Thế nhưng, ngày tận thế sẽ không do con người định đoạt, vì con người chẳng làm nên vũ trụ này. Ngày kết thúc của vũ trụ nằm trong thánh ý của Thiên Chúa.
Điều quan trọng của cuộc sống không phải là băn khoăn lúc nào ngày tận thế tới, bởi ngày tận thế nó hiện hữu ngay trong chính cuộc đời của từng người. Chết chính là ngày tận thế của cuộc đời. Do đó, cái quan tâm hàng đầu của chúng ta chính là luôn sẵn sàng chuẩn bị cho “ngày tận thế” cá nhân từng người.
Đừng để mình bị mê hoặc bởi chủ nghĩa duy vật, mải mê lo vun vén cuộc sống vật chất. Bởi vì cuộc đời có giàu sang đến đâu rồi cũng có ngày “không còn tảng đá nào trên tảng đá nào”. Không có gì là tồn tại dưới ánh mặt trời này cả. Đó không là bi quan chủ nghĩa, nhưng là một lời mời gọi chúng ta tìm căn tính đích thật của cuộc đời. Thay vì lo xây dựng đời này bằng những của cải vật chất, danh vọng, thì hãy lo vun đắp bằng ân sủng Thiên Chúa, vì chỉ có nó mới tồn tại.
Và nếu cuộc đời phủ đầy ân huệ Thiên Chúa, chúng ta sẽ khám phá cuộc sống quả là một hồng ân, chúng ta sẽ không băn khoăn chừng nào ngày tận thế tới, sẽ không lo lắng những cuộc động đất hay thiên tai. Dù như thế nào chúng ta vẫn bình tâm vì ân huệ Thiên Chúa là khiên che thuẫn đỡ chúng ta. Trạng thái lo âu, sợ hãi là vì tâm hồn bất an chất chứa nhiều mưu mô, thù hận, tham lam, vì cuộc sống trống rỗng bởi những hưởng thụ ích kỷ, cách chung vì không có Chúa ở cùng.
Một câu chuyện: Giữa một đám trẻ đang vui chơi ngoài sân, thầy giám thị hỏi: Nếu ngay bây giờ, chúng con biết mình sắp chết chúng con sẽ làm gì? Một số trả lời rằng, sẽ đi cầu nguyện, một số cho biết sẽ đi xưng tôi dọn mình chết lành, v.v. Chỉ có một cậu bé điềm nhiên trả lời: “nếu trong giây lát nữa con chết, con vẫn tiếp tục chơi”, đó cũng chính là thái độ sống của người Kitô hữu.
Lạy Chúa, xin dạy cho chúng con đừng băn khoăn vì sự chấm dứt của cuộc đời, nhưng xin dạy chúng con biết chuẩn bị cho sự chấm dứt đó bằng một cuộc sống lạc quan trong sự tín thác vào tình thương của Chúa. Xin cho cuộc đời chúng con luôn phủ đầy ân sủng Chúa. Amen.
GKGĐ Giáo Phận Phú Cường