Tin Mừng Chúa Giê-su Kitô theo Thánh Gio-an (Ga 12: 1-11)
Sáu ngày trước lễ Vượt Qua, Chúa Giêsu đến làng Bêtania, nơi Lagiarô đã chết được Người cho sống lại. Tại đây, người ta dọn bữa cho Người ăn, Matta hầu bàn, còn Lagiarô cũng là một trong những kẻ đồng bàn với Chúa Giêsu. Bấy giờ Maria lấy một cân dầu thơm, dầu cam tùng hảo hạng, và xức chân Chúa Giêsu, rồi lấy tóc mình mà lau. Hương thơm tỏa ra đầy nhà. Một môn đệ là Giuđa Iscariô, kẻ sẽ nộp Chúa Giêsu, liền nói: “Tại sao không bán dầu thơm đó lấy ba trăm đồng mà cho người nghèo khó? “Hắn nói thế không phải vì lo lắng cho người nghèo khó đâu, mà vì hắn là tên trộm cắp, lại được giữ túi tiền, nên thường xuyên bớt xén các khoản tiền người ta bỏ vào đó. Vậy Chúa Giêsu nói: “Hãy để mặc cô ấy làm công việc chỉ về ngày táng xác Ta. Vì các ngươi sẽ có người nghèo luôn bên cạnh các ngươi. Còn Ta, các ngươi sẽ không gặp Ta mãi đâu“. Có đám đông người Do thái biết Chúa Giêsu đang ở đó, nên kéo đến, không những vì Chúa Giêsu mà còn để thấy Lagiarô, kẻ đã chết được Chúa Giêsu cho sống lại. Thế là các thượng tế quyết định giết luôn cả Lagiarô nữa, vì tại ông mà nhiều người Dothái đã bỏ họ và tin theo Chúa Giêsu.
Suy Niệm
Trong bữa ăn tối tại làng Bêtania mà Đức Giêsu được một người trong làng mời dùng bữa, đã xảy ra một chuyện bất ngờ cho Đức Giêsu và những thực khách: “Bấy giờ cô Maria lấy một cân dầu thơm cam tùng nguyên chất và quý giá xức lên chân Đức Giêsu rồi lấy tóc mình mà lau”.
Sự bất ngờ mà cô Maria đã gây ra cho Chúa và thực khách là cân dầu thơm cam tùng nguyên chất mà cô đã xức chân cho thầy Giêsu. Bởi vì mọi người xung quanh nhạc nhiên về hành động của cô và sự chấp nhận của Chúa Giêsu đối với việc làm này, mà những người xung quanh cho đó là một sự phung phí. Cụ thể là tông đồ Giuđa, người đã gắn bó với thầy Giêsu, thể hiện thái độ khó chịu công khai về việc làm ấy: “Sao lại không bán dầu thơm đó lấy ba trăm quan tiền mà cho người nghèo”. Ba trăm quan tiền bằng tiền lương một năm của một người lao động bình thường. Như vậy, bình dầu thơm cam tùng mà Maria xức chân cho Chúa trị giá bằng một năm tiền công của một người lao động.
Đức Giêsu thực sự có một chỗ đứng quan trọng nhất trong từng thành viên của gia đình chúng ta không?
Có lúc nào chúng ta muốn làm tất cả để thể hiện lòng mến Chúa cách tuyệt đối bằng việc hy sinh vật chất, sức khỏe, thời gian, cùng với tất cả những hy sinh lớn nhỏ trong cuộc sống không?
Nhờ sự nâng đỡ của Mẹ Maria, xin cho gia đình chúng ta mãi mãi đặt Chúa là trọng tâm trong đời sống của mình. Amen
GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
LẮNG NGHE TIẾNG GỌI CỦA CON TIM
Chúng ta đang ở trong giai đoạn cao điểm của Năm Phụng Vụ : cử hành Mầu Nhiệm khổ nạn và Phục Sinh của Chúa Kitô. Cùng với thời tiết mùa hè nóng bức, oi ả, phụng vụ Lời Chúa đưa chúng ta ngày càng tới gần những gay cấn, xô xát,những đụng chạm nảy lửa giữa Chúa Giêsu và dân riêng của Ngài. Cuối cùng dân của Ngài cũng đưa Ngài lên cây thập giá như để thoả mãn cơn ghen tức của con người, như là một kết quả của tội lỗi và đúng hơn như là một biểu hiện tình yêu của Thiên Chúa đối với con người.
Tuần Thánh là tuần lễ quan trọng nhất trong năm phụng vụ, tuần lễ tưởng niệm các biến cố cuối cùng trong cuộc đời Chúa Giê su ở trần gian.
Đây không phải là tuần lễ buồn sầu, rầu rỉ, than van, khóc lóc mà là tuần lễ mời goi mọi người kitô hữu phải biết im lặng sâu xa trong tâm hồn để cảm nghiệm tình yêu Chúa chịu chết để cứu chuộc chúng ta, để lắng nghe tiếng Chúa, hiểu ý Chúa, kết hợp mật thiết với Chúa và sống đẹp lòng Ngài”. Đây là lời mời gọi yêu thương mà chỉ có những “con tim” có cùng chung “nhịp đập” với Chúa mới hiểu được phần nào tâm trạng của Chúa lúc này
Trang Tin Mừng hôm nay, Thánh Gioan cho chúng ta thấy Chúa Giêsu đã bắt đầu nghĩ đến giờ của Ngài. Giờ mà Ngài phải bỏ thế gian đến cùng Chúa Cha (x. Ga 16,28) khi cô Maria, chị của Ladarô đem bình dầu thơm cam tùng hảo hạng, nguyên chất và quý giá tiến đến quỳ bên chân Chúa, đổ cả bình dầu lên chân Ngài, khiến cả nhà nực mùi thơm, rồi lấy tóc lau chân Ngài (Ga 12,1-8;Mt 26, 6-13; Mc 14,1-9)
Sau khi Chúa Giêsu cho Ladarô sống lại từ cõi chết và thời điểm là gần Lễ Vượt Qua, (trong lễ này, người Do Thái mừng kỷ niệm việc Thiên Chúa đưa dân Người ra khỏi cảnh nô lệ Ai Cập ).
Chúa Giêsu và các môn đệ đang trên con đường lên Jérusalem. Giờ đã điểm. Giờ mà Con Thiên Chúa được giương cao trên Thập giá và Thiên Chúa tôn vinh Con của Ngài. (Pl 2,8-11 ). Giờ mà ánh sáng chiếu dọi và xua tan bóng tối. Giờ mà Ngài bỏ thế gian mà về cùng Chúa Cha (Ga 17,28).
Lần này Chúa Giêsu tự nguyện lên Jérusalem. Ngài không rút lui, không chạy trốn, không đi một cách bí mật, nhưng như con chiên hiền lành sẵn sàng cho người thợ xén lông, không kêu ca hay chống cự.
Có lẽ, Maria đã làm với một tấm lòng yêu mến, đáp trả lại tình yêu thương của Chúa “Tình yêu, đáp đền tình yêu”. Bởi gia đình cô thật diễm phúc được Chúa viếng thăm, em cô vừa được Ngài cho sống lại từ cõi chết (Ga 11,1-44) và chính cô được Chúa đưa ra khỏi cái quá khứ đen tối, đầy tội lỗi. Chứ Maria cũng không hiểu thấu tâm trạng Chúa lúc này, Ngài đang xao xuyến trong tâm hồn biết chừng nào?
Trước hành động của Maria, Giuđa người môn đệ cùng ở với Chúa. Hàng ngày đồng bàn với Ngài. Nhưng không đồng lòng với Ngài, không đón nhận lời yêu thương từ nơi Ngài. nên chẳng những ông không nhìn thấy nỗi lo lắng thẳm sâu trong lòng Chúa để đồng cảm, yêu thương. Trái lại, ông chỉ thấy tiếc xót bình dầu và trách cứ Maria đã phung phí (Ga 12,5). Tiền bạc đã làm ông mù quáng, đã dẫn ông đến chỗ phản bội Thầy sau này (Ga 12,4)
Thầy Giêsu bênh vực cho cô Maria khi nói lên ý nghĩa việc làm của cô. Hành vi chuẩn bị mai táng phải được đặt trên hành vi bố thí giúp người nghèo. Hơn nữa, “người nghèo thì lúc nào cũng có, còn Thầy, anh em không có mãi đâu.” Chúa Giêsu ám chỉ cái chết sắp đến của mình.
Ngược lại tâm tình quảng đại của cô Maria, là thái độ cau có bực dọc của Giuđa. Bởi vì anh không cảm nhận được thế nào là tình yêu. Anh nhìn mọi chuyện dưới lăng kính thực dụng. Anh ở bên cạnh Thầy nhưng lòng anh xa vời vợi với những suy nghĩ của Thầy.
Thánh sử Gioan còn kể một chi tiết cụ thể về anh, là người giữ tiền của cả nhóm, nhưng lại thường ăn cắp để dùng riêng (c.6). Có thể đồng tiền đối với anh là quá lớn, lớn hơn cả tình Thầy Giêsu yêu mến anh. Có thể anh phản bội Thầy mình vì đồng tiền hay cũng có thể anh không cảm nhận thế nào là lòng mến mà Thầy dành cho anh.
Người Do Thái tuôn đến chỉ : nhìn tận mắt anh Ladarô, người đã chết mà nay đã sống lại và chỉ muốn giết anh mà thôi ( c 9-10 ). Chúng ta thấy dã tâm của con người nay đã lộ rõ ràng: Chỉ vì muốn lấy lại địa vị, danh vọng, tình yêu của người khác mà người Do Thái có những hành vi sát nhân ( c.11).
Khi miêu tả hành vi lên Jérusalem của Chúa Giêsu, Bốn tác giả Tin Mừng đều nói rõ mục đích của người Do Thái : Muốn giết Chúa Giê su vì ghen tỵ lòng ghen tỵ sẵn sàng triệt hạ người khác bằng bất cứ giá nào.
Con người ngày nay cũng vậy. Họ kiếm tiền bằng mọi cách, mọi thủ đoạn để đạt được “ ghế này, ghế nọ”. Họ sẵn sàng hy sinh thời gian, sức khoẻ và ngay cả người thân… để đạt được ý nguyện. Thật là ích kỷ và tàn nhẫn !. Họ mãi chạy theo một thần tượng, sẵn sàng làm nô lệ cho dục vọng, danh vọng… để cuối cùng tự nhắm mắt xuôi tay, họ để lại tất cả nói đúng hơn, họ không thể mang theo được gì.
Phần Chúa Giê su, Ngài đang nghĩ đến cái chết gần kề. và việc xức dầu của cô Maria là dấu chỉ việc ướp xác Ngài. Ngài liên tưởng đến cái chết vì yêu, yêu đến cùng, một tình yêu vâng lời tuyệt đối để đáp trả “lời mời gọi yêu thương” từ nơi Chúa Cha, và để thi hành trọn vẹn Thánh ý Cha hầu cứu chuộc nhân loại.
Chúng ta đang sống tâm tình nào đối với Thầy Chí Thánh Giêsu. Tâm tình quảng đại dâng hiến của Maria hay thái độ từ khước tình yêu của Giuđa. Cả hai nhân vật đều là những người nắm giữ đồng tiền. Một người đã biết cho đi tài sản vì lòng mến Chúa. Một người vì đồng tiền mà phản bội Chúa. Và kết cục cuộc đời Giuđa như thế nào chúng ta đã biết. Mong rằng mỗi tín hữu biết chọn lối sống khôn ngoan là dùng tiền bạc mà diễn rả tình yêu như cô Maria.
Hơn bao giờ hết, những ngày này Chúa cần các môn đệ lắng nghe tiếng nói yêu thương từ con tim của Ngài. Chúa cần sự cảm thông, yêu mến nơi mỗi tâm hồn chúng ta. Vậy là môn đệ Chúa, những người mang danh Kitô hữu, chúng ta cần có tâm tình, thái độ thế nào khi lắng nghe và thực hành lời Chúa trong tuần Thánh này?
Huệ Minh