Suy Niệm Thứ Hai Tuần XVII Thường Niên B

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mátthêu (Mt 13: 31-35)

Khi ấy, Chúa Giêsu phán một dụ ngôn khác cùng dân chúng rằng: “Nước Trời giống như hạt cải người kia gieo trong ruộng mình. Hạt ấy bé nhỏ hơn mọi thứ hạt giống, nhưng khi mọc lên, thì lớn hơn mọi thứ rau cỏ, rồi thành cây, đến nỗi chim trời đến nương náu nơi ngành nó”. Người lại nói với họ một dụ ngôn khác nữa mà rằng: “Nước Trời giống như nắm men người đàn bà kia lây đem trộn vào ba đấu bột, cho đến khi bột dậy men”. Chúa Giêsu dùng dụ ngôn mà phán những điều ấy với dân chúng. Người không phán điều gì với họ mà không dùng dụ ngôn, để ứng nghiệm lời tiên tri đã chép rằng: “Ta sẽ mở miệng nói lời dụ ngôn: Ta sẽ tỏ ra những điều bí nhiệm tư lúc dựng nên thế gian”.

SUY NIỆM 1

Một em trai học lớp 5, vừa được xưng tội – rước lễ. Người chú hỏi: cháu có thấy thay đổi gì trong cháu không?

Em bé trả lời, con không biết, nhưng con chỉ biết rằng, khi chưa rước Chúa, con thường hay tranh giành, cãi lộn với anh, nhưng từ khi con rước Chúa, con không tranh chấp như vậy nữa.

“Nước Trời giống như chuyện hạt cải, tuy bé nhỏ, nhưng khi lớn lên, trở thành nơi trú ẩn an toàn cho chim trời”. Khi một người thực sự khao khát lãnh nhận lời Chúa, ơn Chúa, chắc chắn sẽ được lớn lên tốt lành. Người sống trong ơn Chúa, sống nhờ lời Chúa, sẽ có sức mạnh để trở thành nơi nương tựa cho những người yếu đuối. Những cơn mưa tranh chấp, những nắng gắt thói đời, những gió bão dục vọng, không làm người mạnh tin chao đảo; ngược lại, họ sẽ đứng vững, họ sẽ an bình. Điều mà mỗi người chúng ta cần phải làm: biết chăm sóc, vun trồng cho Nước Trời lớn lên trong chúng ta.

Sống với mọi người, không thể không có ảnh hưởng lẫn nhau. “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng”. Cha ông đã khẳng định thế. Vậy chúng ta có thể ảnh hưởng đến người khác, hoặc ngược lại. Người có đức tin mạnh mẽ luôn là nơi nương tựa cho cộng đoàn, lối xóm. Nhưng khi ta chưa đủ lớn về đức tin, chưa đủ vững về lòng mến, chắc chắn sẽ bị quỉ dữ thống trị.

Ơn Chúa luôn đủ cho ta. Nhưng ta thì có biết cộng tác vun xới, chăm sóc cho đức tin ngày càng lớn mạnh trong ta không? Như em bé trên đây, em đã biểu lộ sự lớn lên trong Nước Trời, khi em đã đủ sức chiến thắng những tật xấu trước kia. Mỗi người chúng ta cũng nên xét lại độ cao, độ lớn của Nước Trời trong ta. Nếu mỗi ngày, chúng ta đã hóa giải được những xung khắc trong cuộc sống, để giữ bầu khí an bình trong gia đình, lối xóm. Nếu trước những cám dỗ của tinh thần thế gian mà chúng ta đã chọn lựa theo tinh thần Phúc Âm, lúc đó, chúng ta mới có thể nói mình có đức tin; và Nước Trời đang ở trong tôi.

Lạy Chúa Giêsu, xin thêm lòng tin cho mỗi người trong gia đình chúng con. Xin giúp chúng con biết chăm lo làm việc lành phúc đức, để cây đức tin và Nước Trời mỗi ngày lớn lên trong chúng con. Amen.

SUY NIỆM 2

Tin Mừng Mt 13: 31-35
Trong bữa tiệc li, theo Tin Mừng Gioan, Chúa Giêsu nói: “Anh em là bạn của Thầy” và “Không có ai có tình yêu lớn hơn người từ bỏ sự sống cho những người bạn của mình” (Ga 15, 13-14).

Và ta thấy qua hành vi trao bánh và rượu cho các môn đệ, qua hành vi rửa chân của các ông, Đức Giêsu muốn thánh Phêrô và tất cả chúng ta hiểu ra rằng, Ngài không chỉ muốn gieo Lời của Ngài, nhưng còn muốn gieo chính bản thân của Ngài. Vì Lời của Ngài và Ngôi Vị của Ngài là một, như chính Ngài đã ví mình như hạt lúa.

Trong hành trình rao giảng Tin Mừng, trước khi đi vào suy nghĩ, ta hãy nhớ cung cách giảng dạy rất gần gũi của Chúa Giêsu. Đơn giản, ta thấy Ngài là Ngôi Lời Thiên Chúa và Ngài đến để nói Lời Thiên Chúa cho chúng ta, nhưng, như thánh sử Mátthêu tường thuật, Ngài ra khỏi nhà và đến ngồi ở ven Biển Hồ; rồi người ta đến với Ngài rất đông. Đứng ở bờ hồ và có rất đông người đến với mình, thì sẽ có nguy cơ bị xô đẩy té xuống hồ. Chính vì thế, Ngài phải xuống thuyền mà ngồi (13, 1-2)

Bình thường, ta vẫn thường hay nghĩ rằng Chúa Giêsu ngự trên ngai hay trên tòa; nhưng ở đây, Ngài hiện diện thật là bình dị và thật là gần gũi giữa chúng ta. Và Chúa Giêsu thích hiện diện ở giữa chúng ta như thế đó: ngay trong môi trường sống của chúng ta, ngay trong cuộc sống bình thường của chúng ta, ngay trong giáo xứ của chúng ta, ngay gia đình của chúng ta, ngay ở giữa những vấn đề cuộc sống của chúng ta, và thậm chí, ngay trong lòng của chúng ta, qua Lời của Ngài và bí tích Thánh Thể, được ban cho chúng ta hằng ngày.

Ngoài ra, Chúa Giêsu còn trở nên gần gũi với chúng ta trong lời giảng dạy nữa, bởi vì Ngài dùng dụ ngôn mà giảng dạy; và chúng ta nên biết rằng, nói về Thiên Chúa bằng dụ ngôn là cách thức giảng dạy đặc trưng nhất của Chúa Giêsu, bởi vì theo các tác giả Tin Mừng: “Người không nói gì với họ mà không dùng dụ ngôn” (Mt 13, 34; Mc 4, 34).

Và như chúng ta đều đã biết, những dụ ngôn Chúa Giêsu kể luôn là một câu chuyện đến từ kinh nghiệm cuộc sống; chẳng hạn dụ ngôn muời cô mang đèn đi đón chàng rể, dụ ngôn những yến bạc, dụ ngôn chiên và dê, dụ ngôn người cha nhân hậu, dụ ngôn nắm men, dụ ngôn hạt cải, và nhất là dụ ngôn Hạt Giống và Người Gieo Giống.

Hạt cải nhỏ xíu mọc lên từ lòng đất, phát triển thành cây lớn cải bên tây đến nỗi chim trời có thể “làm nhà” trên cành, mức độ “lớn lên” không tưởng ! Chúa Giêsu ví sự phát triển của Nước Trời cũng giống như vậy, bắt đầu từ nhỏ bé âm thầm mà mạnh mẽ phi thường !

Chúa Giêsu lấy dụ ngôn hạt cải, mô tả nó “bé nhỏ hơn mọi thứ hạt giống, nhưng khi mọc lên, thì lớn hơn mọi thứ rau cỏ, rồi thành cây ” (Mt 13, 32) … “cũng như men người đàn bà kia lấy đem trộn vào ba đấu bột, cho đến khi bột dậy men “(Mt 13, 33), ngoài ám chỉ sự lớn lên âm thầm nhưng hùng mạnh của Nước Chúa trong lịch sử, Chúa Giêsu muốn nói đến sự nhập thể làm người của chính mình và sức thánh hóa của Chúa Thánh Thần.

Chúa Giêsu tựa như Hạt Cải đầu tiên được gieo vào trần thế, chỉ nho nhỏ be bé lặng lẽ trong nhà Nazarét nào ai biết tới. Tới khi “bùng lên” trong công cuộc rao giảng người ta vẫn như không thấy nên  thỉnh thoảng Ngài lại nhắc : “Nước Thiên Chúa đang ở giữa các ông”. Một chìa khóa nhỏ bé có thể mở toang cánh cửa lớn để bước vào ngôi nhà rộng thênh thang. Trong con người rất “người” của Chúa Giêsu chứa đựng sức sống của Thiên Chúa. Sức sống này phát triển sang 12 tông đồ ít học, rồi vài trăm tín hữu đầu tiên, sau ngày lễ Hiện Xuống cả ba ngàn người…và ngày nay Giáo Hội rộng khắp năm châu bốn bể.

Dụ ngôn là những câu chuyện đến từ kinh nghiệm đời thường, nhưng khi được Chúa Giêsu kể, lại nói cho chúng ta những điều kín ẩn: kín ẩn về Thiên Chúa, kín ẩn về con người, kín ẩn về mối tương quan giữa Thiên Chúa và con người và giữa con người với nhau, kín ẩn về chương trình cứu độ của Thiên Chúa, kín ẩn về Nước Trời, như thánh sử Mát-thêu tường thuật trong bài Tin Mừng mở miệng ra, tôi sẽ kể dụ ngôn, công bố những điều được giữ kín từ tạo thiên lập địa. (c. 35).

Hơn nữa, dụ ngôn còn có một đặc điểm tuyệt vời nữa là có nhiều nghĩa, giống như một bức tranh; và vì thế, dụ ngôn rất tôn trọng ngôi vị và tự do của người nghe, như chính Chúa Giêsu hay kết thúc dụ ngôn bằng câu nói: “Ai có tai thì nghe”. Người nghe có thể tự do chú ý đến bất cứ chi tiết nào, hay tự do đặt mình vào bất cứ nhân vật nào trong dụ ngôn, và tự mình khám phá ra ý nghĩa tùy theo kinh nghiệm sống, vấn đề và tâm trạng hiện có của mình. Chúa Giêsu thích dùng dụ ngôn là vì vậy, Ngài tôn trọng ngôi vị và tự do của chúng ta, dù chúng ta là ai và đang ở trong tình trạng nào.

Hai dụ ngôn hạt cải và nắm men diễn tả Nước Trời là hai dụ ngôn rất nhỏ bé và rất tự nhiên nghĩa là không có những yếu tố “lạ thường” mà các dụ ngôn thường có, nhỏ bé và tự nhiên như chính hình thức rất ngắn và nội dung của dụ ngôn hạt cải và nắm men nhỏ bé khiêm tốn. Tuy thế, niềm hy vọng mà hai dụ ngôn này có thể khơi dậy nơi tâm hồn người nghe thì rất to lớn và rất siêu nhiên.

Nếu con người chỉ dựa vào sức riêng mình, không cần Thánh Thần trợ giúp, thì thật sai lầm; bởi con người không được tạo dựng để ở trên Trời… Nếu người tội lỗi không gặp gỡ Thiên Chúa, không từ bỏ tội lỗi, không được thấm nhuần sức sống thần linh của Thiên Chúa, người ấy sẽ không bao giờ được nếm hưởng cuộc sống đích thực… Trái lại, nếu đón nhận được ân sủng của Chúa Thánh Thần, không “gây phiền muộn cho Thánh Thần” (Ep 4, 30), người ấy sẽ hạnh phúc và được sống đời đời.

Niềm hy vọng to lớn. Bất chấp tất cả, bất chấp Sự Dữ, bất chấp những hoàn cảnh khó khăn hay bất lợi, bất chấp những giới hạn, yếu đuối, tội lỗi của loài người, của người khác, của anh em, của chị em và của chính chúng ta, bất chấp hạt giống rất nhỏ bé mong manh đang có trong thế giới, trong cộng đoàn và trong lòng chúng ta, Nước Trời mà chúng ta hy sinh cả đời để xây dựng trong hành trình đi theo Đức Kitô trong ơn gọi gia đình hay ơn gọi dâng hiến, tất yếu sẽ hiện hữu, lớn mạnh và đạt tới sự viên mãn. Hình ảnh cây cải cành lá sum suê đến độ chim trời làm tổ trên cành được và hình ảnh cả ba thúng bột dậy men diễn tả sự viên mãn tất yếu của Nước Trời.

Niềm hy vọng siêu nhiên. Bởi vì đó chỉ có thể là công trình của Thiên Chúa, công trình kì diệu diễn ra trước mắt chúng ta. Thật ra, ngay trong tiến trình lớn lên tự nhiên của hạt cải, tiến trình dậy men tự nhiên trong ba thúng bột, đã có điều gì đó là siêu nhiên rồi, trong mức độ con người không thấu suốt và làm chủ được hoàn toàn.

Điều mà hai dụ ngôn này muốn diễn tả, đang được thực hiện cho cộng đoàn chúng ta, cho từng người chúng ta mỗi ngày ngang qua việc đọc và cầu nguyện với Lời Chúa, ngang qua Thánh Lễ được cử hành và ngang qua ngày sống được nuôi dưỡng bằng Lời và Mình của chính Đức Kitô.

Và ta nhớ : “Lời Ta, một khi xuất phát từ miệng ta, sẽ không trở về với Ta nếu chưa đạt kết quả, chưa thực hiện ý muốn của Ta, chưa chu toàn sứ mạng Ta giao phó”. (Is 55, 11)

Từng ngày và từng ngày, dù bất cứ điều gì đã xảy ra trong nội tâm của chúng ta, tất cả chúng ta, từng người và cả cộng đoàn, đã được Chúa gieo hạt giống và tất cả đã được Chúa vùi vào một nắm men. Hạt giống và nắm men thật nhỏ bé và mong manh, nhưng tất yếu sẽ trở nên to lớn và bền vững. Bởi vì đó là sức mạnh tất yếu của Lời Chúa.

GKGĐ Giáo Phận Phú Cường