Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (4:14-22a)
14 Được quyền năng Thần Khí thúc đẩy, Đức Giê-su trở về miền Ga-li-lê, và tiếng tăm Người đồn ra khắp vùng lân cận.15 Người giảng dạy trong các hội đường, và được mọi người tôn vinh.16 Rồi Đức Giê-su đến Na-da-rét, là nơi Người sinh trưởng. Người vào hội đường như Người vẫn quen làm trong ngày sa-bát, và đứng lên đọc Sách Thánh.17 Họ trao cho Người cuốn sách ngôn sứ I-sai-a. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng:18 Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức,19 công bố một năm hồng ân của Chúa.20 Đức Giê-su cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường, rồi ngồi xuống. Ai nấy trong hội đường đều chăm chú nhìn Người.21 Người bắt đầu nói với họ: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe”.22 Mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người.
Suy niệm Tin Mừng Lc 4:14-22a Thần Khí Chúa Đã Sai Tôi Đi
Tìm hiểu một chút và trở lại Cựu Ước, ta thấy Năm Toàn Xá (Năm Thánh) được sách Lê-vi (ch. 25) qui định như sau: dân Israel phải cử hành Năm Thánh cứ mỗi 50 năm, để thiết lập sự hòa giải giữa con người với nhau và với Thiên Chúa. Trong Năm Thánh ấy, nô lệ được phóng thích, đất đai thế chấp được trả về chủ cũ, nợ nần được tha.
Qua dòng lịch sử, Dân Chúa cũng duy trì niềm hy vọng sẽ có một Năm Thánh mà Thiên Chúa sẽ cử hành. Được quyền năng Thần Khí thúc đẩy, “hôm nay” Đức Giêsu đã khai mở Năm hồng ân đó: Ngài hiện diện và thi thố lòng thương xót cho kẻ nghèo hèn, kẻ bị giam cầm, người mù, người bị áp bức, đưa con người bước vào mối tương quan cá vị với Thiên Chúa, được tham dự vào đời sống Thiên Chúa, gọi Người là Cha.
Thời Chúa Giêsu, dân Israel đang sống trong hoàn cảnh rất khó khăn về mọi mặt từ văn hóa, chính trị đến tôn giáo. Họ mong đợi khôn nguôi Đấng Messia đến giải phóng họ ra khỏi mọi nỗi khổ cực đang đè nặng trên họ. Chúa Giêsu đến, Ngài rao giảng về sự tự do đích thật, không phải là tự do mang tính chính trị nghĩa là giải phóng dân Israel khỏi ách nô lệ ngoại bang. Ngài đến khai mở Năm hồng ân và thực hiện lời các ngôn sứ đã loan báo về Đấng Cứu Thế: Thần Khí Đức Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, Ngài đã sai tôi đi để giải thoát, tha thứ, công bố ơn cứu độ cho mọi người (Lc 4, 18).
Ta thấy trong trang Tin Mừng hôm nay thuật lại, Chúa Giêsu vào hội đường “đứng lên đọc Sách Thánh.17 Họ trao cho Người cuốn sách ngôn sứ Isaia. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng:18 Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức,19 công bố một năm hồng ân của Chúa.” Sau khi nghe Chúa Giêsu, mọi người đều “thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người”. Người Do Thái thán phục lời hay ý đẹp, như thế họ đã có niềm tin vào Chúa Giêsu. Chắc hẳn họ được đánh động bởi những lời Chúa vừa công bố, họ được Thánh Thần tác động để đi đến niềm tin vào Thiên Chúa.
Chúa Giêsu trở về quê hương và Ngài vào các hội đường mà giảng dạy. Khi đọc đoạn Kinh Thánh của Isaia, nói về sứ mạng của vị Thiên Sai là đến với người nghèo, để nâng đỡ, an ủi, cứu giúp; xây dựng bình an, giải thoát con người khỏi ách thống trị của sự dữ… Đọc xong, Ngài tuyên bố, đoạn sách ấy hôm nay đã ứng nghiệm!
Khi nói như thế, Đức Giêsu công khai đứng về phía người nghèo, bỏ rơi và bị áp bức. Đây là lựa chọn và sứ vụ của Ngài khi đến trần gian mà hôm nay đã ứng nghiệm.
Sau khi đọc sách ngôn sứ Isaia, Chúa Giêsu tuyên bố: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe”, nghĩa là lời ngôn sứ Isaia đã ám chỉ về Ngài và về sứ mạng của Ngài bắt đầu được thực hiện.
Thời điểm lời Kinh Thánh ấy ứng nghiệm đã đến, đó là sự xuất hiện của Chúa Giêsu. Người đã khởi sự loan báo Tin Mừng và thực thi bao dấu lạ điềm thiêng ở Galilê. Với khởi đầu ấy, Người tuyên bố: hôm nay ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe. Nếu thông thạo truyền thống Do Thái, chắc hẳn những người đồng hương của Chúa Giêsu hôm ấy phải nhận ra điều mà Chúa muốn bày tỏ: Người chính là Đấng Cứu Thế. Người đến để làm cho mọi lời Kinh Thánh của Cựu Ước nên ứng nghiệm.
Chúa Giêsu được Thiên Chúa sai đến, được Thánh Thần dẫn đưa để thi hành sứ vụ. Sứ vụ của Chúa Giêsu không gì khác hơn là đem hạnh phúc đến cho con người, cứu giúp họ khỏi cảnh khốn cực, giải phóng khỏi cảnh bị áp bức, để con người được sống hạnh phúc trong tình yêu thương của Chúa.
Nhìn lại cuộc đời công khai của Đức Giêsu, chúng ta có thể nhận ra tình yêu thương của Chúa dành cho con người, đặc biệt là những người nghèo khổ, người tội lỗi, người bất hạnh, người bị bỏ rơi hoặc bị loại trừ. Những con người này khi gặp được Chúa đều cảm nhận được niềm vui và hạnh phúc. Họ đã gặp được một Đấng luôn quan tâm và yêu thương họ thật sự. Họ đã cảm và nếm được hương vị ngọt ngào của lòng Chúa xót thương. Chính Chúa Giêsu đã nên Tin Mừng, sự bình an và niềm hy vọng cho con người.
Mở đầu hành trình truyền giáo, Chúa Giêsu vào hội đường của chính quê hương Ngài, công bố Tin Mừng và rao giảng cho quê hương của mình trước hết. Với những lời hay ý đẹp và được những người đồng hương tưởng thưởng, thán phục. Vẫn biết rằng sẽ có lúc những con người nơi quê hương đó đức tin của họ trở nên chai cứng và chống lại mình nhưng Chúa Giêsu vẫn dành cho họ tấm lòng ưu ái.
Còn chúng ta thì sao? Mỗi người Kitô hữu đều có sứ mạng truyền giáo, sứ mạng này ta lãnh nhận khi chịu phép Rửa Tội, chúng ta đã thực thi sứ mệnh ấy như thế nào? Cuộc sống trong xã hội hiện đại, đó đây chung cư mọc lên, con người đang dần dần đô thị hóa các vùng miền, đưa cuộc sống của mình lên đỉnh văn minh. Nhưng chính trong bối cảnh hiện đại ấy, con người sống thu mình lại, nhà nào biết nhà nấy, hàng xóm cận kề bên nhau, chung một vách tường nhưng không biết tên nhau, không biết cuộc sống vui buồn của nhau và không bao giờ liên hệ với nhau.
Chính vì thế, con người nhiều khi trở nên vô cảm trước những khó khăn, hoạn nạn của đồng loại mình. Cuộc sống hiện đại với những lo toan cơm, áo, gạo, tiền làm cho chúng ta mải mê với những cạnh tranh ngoài xã hội mà quên đi sứ mệnh của mình. Hôm nay Chúa Giêsu nhắc nhở chúng ta về lòng khiêm tốn phục vụ cho những người cận kề bên mình. Có thể ngay trong gia đình mình, ngay nơi mình đang sinh sống, ngay căn hộ liền tường với nhà mình. Họ đang cần nơi chúng ta một nụ cười niềm nở, một lời hỏi thăm chân thành, một chính kiến chân thật.
Làm chứng cho sự thật, cho Thiên Chúa, rao giảng cho Nước Trời được bắt đầu từ những việc làm đơn sơ đó. Biết đâu ngay trong gia đình mình, ta quên đi nỗi niềm trăn trở của người chồng, người vợ mình đang đeo mang, ta quên đi những khó khăn mà con cái mình đang gặp phải để rồi không có những lời động viên kịp thời. Chúa đang hiện diện nơi chính người thân của mình mà ta không nhớ để săn sóc, ủi an.
Công việc truyền giáo phải được bắt đầu từ chính căn nhà của mình rồi tiếp nối đến cuộc sống xung quanh. Lời mời gọi của Chúa Giêsu vẫn tha thiết với mỗi người chúng ta : “Vậy anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, dạy bảo họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho anh em.”
Huệ Minh