Suy Niệm Thứ Năm Tuần XX Thường Niên B

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu (Mt 22: 1-14)

1 Đức Giê-su lại dùng dụ ngôn mà nói với họ rằng:2 “Nước Trời cũng giống như chuyện một vua kia mở tiệc cưới cho con mình.3 Nhà vua sai đầy tớ đi thỉnh các quan khách đã được mời trước, xin họ đến dự tiệc, nhưng họ không chịu đến.4 Nhà vua lại sai những đầy tớ khác đi, và dặn họ: “Hãy thưa với quan khách đã được mời rằng: Này cỗ bàn, ta đã dọn xong, bò tơ và thú béo đã hạ rồi, mọi sự đã sẵn. Mời quý vị đến dự tiệc cưới! “5 Nhưng quan khách không thèm đếm xỉa tới, lại bỏ đi: kẻ thì đi thăm trại, người thì đi buôn,6 còn những kẻ khác lại bắt các đầy tớ của vua mà sỉ nhục và giết chết.7 Nhà vua liền nổi cơn thịnh nộ, sai quân đi tru diệt bọn sát nhân ấy và thiêu huỷ thành phố của chúng.8 Rồi nhà vua bảo đầy tớ: “Tiệc cưới đã sẵn sàng rồi, mà những kẻ đã được mời lại không xứng đáng.9 Vậy các ngươi đi ra các ngã đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới.”10 Đầy tớ liền đi ra các nẻo đường, gặp ai, bất luận xấu tốt, cũng tập hợp cả lại, nên phòng tiệc cưới đã đầy thực khách.11 “Bấy giờ nhà vua tiến vào quan sát khách dự tiệc, thấy ở đó có một người không mặc y phục lễ cưới,12 mới hỏi người ấy: “Này bạn, làm sao bạn vào đây mà lại không có y phục lễ cưới? ” Người ấy câm miệng không nói được gì.13 Nhà vua liền bảo những người phục dịch: “Trói chân tay nó lại, quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng!14 Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít.”

SUY NIỆM

Thiên chúa tràn đầy vinh quang không còn thiếu thốn gì. Tại sao Người mời những con người hèn hạ vào Nước Trời làm gì cho thêm bận. Thưa vì Thiên chúa là tình yêu. Tình yêu của Người vô biên nên Người khao khát chia sẻ. Người vô cùng tốt lành nên Người muốn thông ban hạnh phúc cho loài người. Tình yêu mãnh liệt khiến Người nảy sinh những sáng kiến kỳ diệu. Cho Con Một cưới lấy bản tính loài người để nâng loài người lên. Mời gọi loài người vào hưởng hạnh phúc với Người. Nâng loài người hèn hạ lên bậc thượng khách trong tiệc cưới. Nâng loài người tôi tớ lên hàng con cái trong Nước Trời. Đưa nhân loại bơ vơ đầu đường xó chợ vào ngồi đồng bàn với các vị thần thánh trên trời.

Trong rất nhiều sinh hoạt và hình ảnh của cuộc sống, Chúa Giêsu đã chọn bữa ăn như dấu chỉ ưu việt nhất để rao giảng Tin Mừng của Ngài. Nước Trời giống như một tiệc cưới, đây là một trong những hình ảnh được Chúa Giêsu sử dụng nhiều nhất để nói lên niềm vui của Nước Trời. Chúa Giêsu cũng mặc cho bữa tiệc của Ngài một ý nghĩa tượng trưng đặc biệt. Chúng ta chỉ cần nhớ lại tiệc cưới Cana, trong đó Chúa Giêsu đã biến nước thành rượu để khách dự tiệc được tiếp tục cuộc vui. Ngài dự tiệc do Lêvi, do Zakêu và rất nhiều người thu thuế khoản đãi; Ngài đồng bàn với họ, chia sẻ một tấm bánh và uống một chén rượu với họ.

Dụ ngôn tiệc cưới và chiếc áo cưới trong Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta mặc lấy một trong những tâm tình cơ bản nhất của Kitô giáo, đó là hân hoan, vui mừng. Kitô giáo thiết yếu là đạo của Tin Mừng.

Tiệc cưới tượng trưng cho Nước Thiên Chúa. Các khách được mời ban đầu là dân Israel, đầy tớ là các ngôn sứ. Loạt đầy tớ sau là các môn đệ và sứ giả Tin Mừng thời thánh Matthêu. Khách mời sau cùng là tất cả các dân tộc, tất cả đều được mời vào Nước Trời. Người không mặc áo cưới là người đến dự nhưng không có tâm hồn hoán cải và thanh luyện. Kẻ không được chọn là do họ không muốn đáp lời và không có thái độ xứng hợp khi đến với Thiên Chúa..

Bữa ăn là nơi thể hiện của những giá trị cao quí nhất trong cuộc sống của con người, như gặp gỡ, hiệp thông, trao ban, chia sẻ, hân hoan. Chính vì ý nghĩa cao quí ấy, Chúa Giêsu đã mượn hình ảnh bữa tiệc để nói lên những thực tại Nước Trời. Ðến đây, chúng ta hiểu được ý nghĩa của hình ảnh chiếc áo cưới mà thực khách phải mặc vào khi dự tiệc cưới. Chiếc áo cưới ấy chính là tâm tình gặp gỡ, chia sẻ, trao ban, hân hoan mà con người phải mặc lấy để thuộc về Nước Trời.

Bữa tiệc là hình ảnh Nước thiên sai; chiếc áo tượng trưng cho các tư thế căn bản để được vào và ở lại đó. Trong Bài Giảng trên núi, Đức Giêsu đã yêu cầu các môn đệ phải có một “sự công chính dồi dào hơn” (x. 5,20); đây chính là tinh thần mới người ta phải có để sống các tương quan với Thiên Chúa.

Không những đồng bàn với những người tội lỗi, Chúa Giêsu cũng không từ chối lời mời của những người Biệt phái, những người giàu có. Ngài chia sẻ bữa ăn thân thiết với gia đình Marta, Maria và Lazarô tại Bêtania. Ngài thiết lập Bí Tích Thánh Thể trong bữa ăn cuối cùng của Ngài với các môn đệ. Sau khi sống lại, Ngài ngồi đồng bàn với hai môn đệ trên đường Emmau. Ngài hiện ra trên bờ hồ và chuẩn bị bữa ăn cho các môn đệ, rồi Ngài cùng ăn cùng uống với các ông.

Có người đã tưởng tượng ra Thiên đàng, hỏa ngục như hai bàn tiệc. Bàn tiệc dưới hỏa ngục cũng mâm cao cỗ đầy, thế nhưng khách dự tiệc thì ngồi ủ rũ buồn thiu, bởi vì mỗi người đều cầm trong tay một đôi đũa dài đến độ thức ăn thì gắp được, nhưng không thể đưa thức ăn vào miệng. Bàn tiệc trên Thiên đàng cũng y hệt, nhưng khác một điều, là thay vì gắp thức ăn cho vào miệng mình, người ta lại gắp thức ăn và đưa vào miệng người đối diện, thế là vui vẻ cả, vì ai cũng được ăn uống no nê.

Vị vua của Thánh Mát thêu chuẩn bị mâm cỗ thịnh soạn và sai đầy tớ đi mời khách: “Này cỗ bàn, ta đã dọn xong, bò tơ thú béo đã hạ rồi, mọi sự đã sẵn. Mời quý vị đến dự tiệc cưới” (Mt 22, 4). Nhưng các vị quan khách của ông vua này thât tàn nhẫn. Không những họ không đáp lại lời mời vì bận rộn việc buôn bán, nương rẫy, nhưng họ còn sỉ nhục và giết chết các đầy tờ của vua. Chúng ta tự hỏi nhà vua gì mà sao chẳng được tôn kính, các đầy tớ của vua chẳng được nể nang? Ở đời này, có vị vua nào lại bị đối xử tàn nhẫn như vậy không? Trước quan tổng trấn Philatô, Đức Giêsu đã nói : “Nước tôi không thuộc về thế gian này” (Ga 18, 36).

Khách mời thì không đến, đầy tớ thì bị giết, vị vua nổi cơn thịnh nộ và “sai quân đi tru diệt bọn sát nhân và thiêu hủy thành phố của chúng” (Mt 22, 7). Và cũng vì phẫn nộ cái bọn bất xứng với tiệc cưới dọn sẵn, nhà vua sai các đầy tớ ra các ngã tư đường mời hết tất cả mọi người đến dự tiệc cưới, bất luận xấu tốt. Và … nhà vua thở phào nhẹ nhỏm vì phòng tiệc đã đầy thực khách. Tâm trạng của nhà vua trở nên nhẹ nhỏm thì cũng đúng thôi, vì tiệc cưới mà không có khách thì ta có gọi là tiệc cưới không, huống chi đây lại là một tiệc cưới hoàng gia!

Tại sao những người này (những người mà nhà vua không dự tính mời lúc đầu) lại trả lời một cách mau lẹ như thế? Có phải vì họ không bận rộn với việc đồng áng, buôn bán ? Có phải vì họ không có gì nên chẳng đắn đo thiệt hơn và chỉ muốn đến chia vui cùng gia đình vu ?

Vào thời Chúa Giêsu, Ngài dùng dụ ngôn này để nói về những người cầm quyền Do Thái về thái độ chối bỏ không đón nhận Giao ước mới trong Ngài.

Ngày hôm nay, dụ ngôn này là cơ hội để chúng ta tự hỏi: chúng ta (những người kitô hữu) có sẵn sàng đáp trả lời mời đến dự tiệc thánh của Thiên Chúa hay chúng ta cũng đắn đo, do dự, vì đến dự tiệc thì mất thời gian, đến dự tiệc thì sẽ không kiếm được đồng lời nhờ buôn bán?

Và không phải chỉ đến để có mặt trong buổi tiệc mà thôi, nhưng phải mang y phục lễ cưới, nếu không còn bị đối xử tồi tệ hơn những người không đáp lại lời mời. Gia chủ tiệc cưới nói với một thực khách không mang y phục : “Này bạn, làm sao bạn vào đây mà không có y phục lễ cưới? … Hãy trói chân tay nó lại, quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng!” (Mt 22, 12-13). Y phục lễ cưới là gì? Có phải áo quần thướt tha để trưng diễn với mọi người hay một tâm hồn xứng đáng với lời mời của vị gia chủ? Thật vậy, không ai lại đến dự tiệc cưới với một con tim ghen ghét, không ai lại đến dự tiệc cưới với tấm lòng thù hằn, vì khi nói đến tiệc cưới là nói đến tình yêu. Tiệc cưới, bữa tiệc của tình yêu, bữa tiệc của niềm vui!

Đến dự bàn tiệc Thiên Chúa đã dọn sẵn, mỗi kitô hữu cũng được mời chuẩn bị tâm hồn mình để xứng đáng ngồi vào bàn tiệc cùng với toàn thể Giáo Hội và đón nhận mâm cỗ dọn sẵn chính là Mình và Máu Đức Kitô.

Tiệc cưới mà Chúa Giêsu đưa ra muốn ám chỉ đến Nước Trời tại thế là Hội Thánh, mọi người được mời tham dự bất luận lành dữ. Hiển nhiên kẻ không mặc áo cưới thuộc vào hạng người dữ, nên mới bị đuổi ra ngoài và ném vào nơi tối tăm, chỗ khóc lóc.

Như thế áo cưới là điều cần phải có để được hưởng ơn cứu độ, đừng tưởng cứ gia nhập Hội Thánh là được hưởng ơn cứu độ đâu. Vì Hội Thánh trần gian có cỏ lùng mọc bên cạnh lúa tốt, nên sẽ có sự lựa chọn ngay trong hàng ngũ các kẻ tin. Họ đã được mời, nhưng không phải vì thế mà họ đương nhiên được vĩnh viễn cứu thoát. Số người được gọi rất đông, có nghĩa là người ta để cho nhiều kẻ đi vào mà không phân biệt ai, không đặt một điều kiện nào cả. Họ chẳng cần giữ luật Môsê, chẳng cần phải cắt bì, vì lối vào, được mở rộng thênh thang. Nhưng việc tự do gia nhập này không làm nên một bảo đảm, vào trong cộng đòan Hội Thánh chẳng có nghĩa là vào Nước Trời của thời thế mạt đâu.

Ước gì niềm vui bàn tiệc thánh mà chúng ta tham dự cũng được tiếp tục thể hiện trong đời thường của chúng ta. Ước gì cả cuộc sống chúng ta luôn được diễn ra trong gặp gỡ, chia sẻ, trao ban, vui tươi, nhờ đó chúng ta cảm nhận được niềm vui đích thực của Nước Trời và thắng vượt được mọi khó khăn thử thách trong cuộc sống.

Huệ Minh