Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (21:21-28)
21 Bấy giờ, ai ở miền Giu-đê, hãy trốn lên núi; ai ở trong thành, hãy bỏ đi nơi khác; ai ở vùng quê, thì chớ vào thành.22 Thật vậy, đó sẽ là những ngày báo oán, ngày mà tất cả những gì đã chép trong Kinh Thánh sẽ được ứng nghiệm. 23 Khốn thay những người mang thai và những người đang cho con bú trong những ngày đó!. Vì sẽ có cơn khốn khổ cùng cực trên đất này, và cơn thịnh nộ sẽ giáng xuống dân này.24 Họ sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm, sẽ bị đày đi khắp các dân các nước, và Giê-ru-sa-lem sẽ bị dân ngoại giày xéo, cho đến khi mãn thời của dân ngoại.25 Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các vì sao. Dưới đất, muôn dân sẽ lo lắng hoang mang trước cảnh biển gào sóng thét.26 Người ta sợ đến hồn xiêu phách lạc, chờ những gì sắp giáng xuống địa cầu, vì các quyền lực trên trời sẽ bị lay chuyển.27 Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến.28 Khi những biến cố ấy bắt đầu xảy ra, anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc.
Suy niệm: Tin Mừng Lc 21:21-28
Thật thế, ta thấy mọi vinh hoa trần thế này đều sẽ phải qua đi, Còn chăng chỉ là cái cốt lõi tinh túy trong tâm con người.
Đền thờ Giêrusalem nguy nga tráng lệ, biểu trưng cho niềm tin tôn giáo và tự hào của người Do Thái, đã vĩnh viễn “không còn hòn đá nào trên hòn đá nào” dưới gót giầy của người Roma dày xéo, như lời Chúa Giêsu tiên báo. Nếu như người Do Thái khóc thương cho một quê hương hoang tàn khói lửa, thì các tín hữu tiên khởi lại hân hoan ra đi mang Tin Mừng hy vọng đến khắp cùng bờ cõi trái đất; sự sụp đổ của thành thánh Giêrusalem trở thành “cơ hội” để Nước Thiên Chúa được hiển trị giữa lòng đời và lòng người.
Sự sụp đổ của thành đô đã là một biến cố trên đất Israel. Nhưng trước khi Đức Giêsu ngự đến trên mây trời như Con Người đầy quyền năng và vinh hiển (c. 27), sẽ có những dấu lạ đáng sợ khác trên bầu trời và ngoài biển cả (c. 25).
Thánh Máccô nói đến hiện tượng mặt trời, mặt trăng mất sáng, và các vì sao sa xuống từ trời (Mc 13, 24-25). Thánh Luca nói đến cảnh biển gào, sóng thét. Những điều đó làm muôn dân hoang mang, hồn xiêu phách lạc, nhưng không làm các môn đệ hoảng hốt, âu lo.
Ngược lại họ mừng vui vì Đấng họ chờ đợi từ lâu nay đã đến. “Anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên” (c. 28). Đứng thẳng để đón Đấng mà họ đã suốt đời thắp đèn chờ đợi. Ngẩng đầu để mừng giây phút ơn cứu chuộc đã đến gần. Chỉ khi Chúa Giêsu phục sinh trở lại như Đấng xét xử quyền năng, Ngài mới trọn vẹn hoàn thành Nước Thiên Chúa trên mặt đất.
Và rồi dù Giêrusalem nguy nga, xa hoa lộng lẫy không lâu sau lời tiên báo của Chúa Giêsu đã trở thành đống nát điêu tàn. Chẳng phải chỉ Giêrusalem mà mọi thứ vinh hoa, phú qúy trần tục đều cũng đã, đang và sẽ qua đi như vậy. Chỉ có niềm tin yêu như ánh sao còn sáng mãi trong bầu trời đêm tối dẫn bước người lữ hành mệt mỏi. Giữa muôn ngàn khổ đau biển gầm, sóng vỗ, bão tố cuộc đời, Niềm tin yêu sẽ làm bừng nở một sự sống mới – như con tằm quằn quại vượt ống kén để trở thành một con bướm xinh đẹp, như hạt lúa rữa nát trong ruộng sình lầy để nhú lên một mầm sống mới, như vàng ròng chịu trui luyện trong lò lửa để trở nên chói ngời… chính thế mà niềm tin yêu dẫn dắt con người vượt qua thử thách và bước đi vững chãi qua những gian lao…
Nhìn vào thành đô Giêrusalem , ta được mời gọi nhìn vào các biến cố cuộc sống với một nhãn quan và tâm thức hy vọng như các tín hữu tiên khởi đã cảm nghiệm nơi biến cố Giêrusalem năm 70.
Việc thành bị tàn phá là do hậu quả của tội lỗi mà thành đã phạm, bởi vì thành đã từ chối lãnh nhận ơn cứu rỗi Thiên Chúa mang đến cho. Và như thế, ứng nghiệm lời than trách và lời tiên tri của Chúa Giêsu về thành Giêrusalem được tác giả Phúc Âm theo thánh Luca ghi lại trước đó nơi chương 13, câu 34-35 như sau: “Giêrusalem, Giêrusalem, ngươi giết các tiên tri và ném đá những kẻ được sai đến cùng ngươi. Ðã bao lần Ta muốn tụ họp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập hợp gà con dưới cánh mà ngươi không chịu, thì này, nhà các ngươi sẽ bị bỏ mặc cho các ngươi, mà Ta nói cho các ngươi hay các ngươi sẽ không còn thấy Ta nữa cho đến thời các ngươi nói: chúc tụng Ðấng nhân danh Chúa mà đến”.
Sự đổ vỡ và mất mát nào cũng mang lại sự buồn phiền đau đớn, nhưng chúng ta cần vượt trên bình diện sự kiện để khám phá thánh ý Chúa và sống niềm hy vọng trước các biến cố cuộc đời. Thiên Chúa không khuất mặt trước những khổ đau của con người. Trái lại, Ngài luôn hiện diện, nâng đỡ và mang lại tia sáng hy vọng từ trong những thất vọng họ đang nếm trải. Một niềm tin đích thực là niềm tin luôn nhận biết sự hiện diện của Chúa trong những éo le cuộc đời. Vì thế, như Lời Chúa soi rọi, đừng chán nản, thất vọng, buông xuôi mà “hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên vì giờ cứu rỗi đã gần đến”.
Trong niềm tin yêu Thiên Chúa ta sẽ không phải hổ thẹn. Trong niềm cậy trông, tín thác vào Đấng hằng yêu thương ta, ta sẽ đứng thẳng và ngẩng cao đầu. Vì vậy, Lời Chúa sẽ là đèn soi lối bước chân ta trong cuộc đời. Như người khôn ngoan xây nhà trên đá tảng – Lời Chúa sẽ là đá tảng, là khuôn vàng thước ngọc của cuộc đời ta, của gia đình tôi. Tuy nhiên, Chúa vẫn biết rằng ta muốn là người Kitô hữu tốt, Nhưng nhiều khi ta đã không sống trung thành;
Trong muôn ngàn lốc xoáy, sóng xô cuộc đời, ta chao đảo và bị cuốn hút vào trò chơi danh lợi,
Ngọn đèn đức tin leo lét chực tắt trong bóng tối mịt mùng. ta bị mất phương hướng giữa mớ bòng bong của những trào lưu tư tưởng thực, giả, hư không. Ta bị vùi dập bởi sức mạnh của sự dữ…
Tội lỗi của con người làm cho thế giới vũ trụ không vẹn toàn này thay vì trở nên tốt hơn nhờ có sự cộng tác của con người với ơn Chúa ban, thì lại trở nên tồi tệ hơn và chắc chắn sẽ đi đến lúc tan biến. Trong cái nhìn của lịch sử cứu rỗi thì đây không phải là một sự tan biến vào hư vô mà là một sự biến đổi trong Chúa, nhờ quyền năng của Thiên Chúa mà trở thành trời mới đất mới khi Con Người đầy quyền năng và vinh quang từ trong đám mây mà đến. Cuối cùng, Thiên Chúa ngự đến. Ngài là khởi đầu và là cùng đích của mọi loài, mọi sự.
Những ngày gần kề kết thúc năm phụng vụ, Chúa muốn nói với ta về ngày tận thế. Đó là ngày vừa đáng sợ, vừa chan chứa niềm vui, ngày được gặp mặt Đấng chúng ta đã tin tưởng, mến yêu và hy vọng. Người ta vẫn hay đoán già đoán non về ngày tận thế.
Nhiều người tưởng là năm 2000, gần đây có người lại nói là 2010. Điều quan trọng là làm sao tôi có thể đứng thẳng, ngẩng đầu khi Ngài đến, làm sao nhân loại trên trái đất này sẵn sàng ra nghênh đón Ngài như đón Đấng Cứu Tinh mà họ nóng lòng chờ đợi. Nếu ngày mai Ngài đến với cả thế giới hay đến với riêng mình tôi, tôi có sẵn sàng chưa hay còn bị còng lưng, cúi đầu vì bao gánh nặng? Mỗi người đều có ngày tận thế của mình. Xin cho tôi được bình an khi ngày ấy đến mà không có điềm lạ nào báo trước.
Với tất cả những điều đó, ta xin Chúa ban cho ta được ơn trung thành, Xin Chúa giúp ta sống niềm tin kiên vững, Xin cho ta biết lắng nghe Lời Chúa – Lời tình yêu, lời sự sống.
Xin lời Chúa nên sức mạnh – nên đá tảng cho ta nương ẩn. Để cho dù cuộc đời bủa lưới giăng cạm bẫy tiền – tài – tình, Hay dù thử thách gian lao, khổ đau tràn dâng chất ngất, Dù sức mạnh của sự dữ giương móng nhe răng chực chờ xâu xé, ta vẫn có thể đứng thẳng và ngẩng cao đầu, Vì Chúa là Đấng hằng luôn trung tín; Ngài sẽ không bỏ mặc ai đặt niềm tin tưởng nơi Ngài. Chúa biết rõ ta và ta xin Chúa trợ giúp những yếu đuối của ta và ban thêm đức tin cho ta.
Huệ Minh