Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này: “Nước Trời giống như mười trinh nữ cầm đèn đi đón chàng rể. Trong số đó, có năm cô khờ dại và năm cô khôn ngoan. Năm cô khờ dại mang đèn mà không đem dầu theo. Còn những cô khôn ngoan đã mang đèn, lại đem dầu đầy bình. Vì chàng rể đến chậm, nên các cô đều thiếp đi và ngủ cả. Nửa đêm có tiếng hô to: “Kìa, chàng rể đến, hãy ra đón người”. Bấy giờ các trinh nữ đều chỗi dậy, sửa soạn đèn của mình. Những cô khờ dại nói với các cô khôn ngoan rằng: “Các chị cho chúng em chút dầu, vì đèn của chúng em đã tắt cả”. Các cô khôn ngoan đáp lại rằng: “E không đủ cho chúng em và các chị, các chị ra hàng mà mua thì hơn”. Song khi họ đang đi mua, thì chàng rể đến. Những trinh nữ đã sẵn sàng, thì theo chàng rể cùng vào tiệc cưới, và cửa đóng lại. Sau cùng các trinh nữ kia cũng đến và nói: “Thưa Ngài, xin mở cửa cho chúng tôi”. Nhưng người đáp lại: “Ta bảo thật các ngươi, ta không biết các ngươi”. Vậy hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày nào, giờ nào”.
Suy niệm
Còn nhớ câu đồng dao:
Thiên đàng hỏa ngục hai bên, Ai khôn thì dại, ai dại thì khôn
Ranh giới giữa khôn và dại rất “mỏng”, khó mà phân biệt rạch ròi. Bởi lẽ chỉ cần ta tích chứa “một chút dầu” ắt sẽ trở thành người khôn, trái lại chỉ cần lơ là quên “một chút dầu”, ta trở thành kẻ dại khờ bất hạnh. Và sâu xa hơn nữa, cái khôn ngoan theo kiểu thế gian lại là cái dại dột đối với Thiên Chúa. Và cái dại dột của thế gian mới thật là cái khôn ngoan mà Thiên Chúa đòi hỏi.
Tìm kiếm sự khôn ngoan là mối bận tâm của tất cả mọi người. Nhưng khám phá ra đâu là dại, đâu là khôn thì không phải là chuyện dễ dàng. Nhà thơ Trần Tế Xương đã “triết lý” về cái lẽ “dại khôn” ấy rằng: “Thiên hạ đua nhau nói dại khôn. Biết là ai dại biết ai khôn.”
Trang Tin mừng theo thánh Matthêu hôm nay đề cập đến chuyện khôn – dại ở đời. Bằng một ví dụ cụ thể về câu chuyện mười trinh nữ đi dự tiệc cưới. Trong số đó có 5 cô khôn ngoan và năm cô khờ dại. Nhưng chỉ có “Top 5 cô khôn ngoan” đón được chàng rể và vào dự tiệc cưới.
Chúa Giêsu kể dụ ngôn mười trinh nữ cầm đèn đi đón chàng rể để dạy chúng ta biết phân định sự khôn ngoan không phải theo quan niệm của đời này mà là theo chuẩn mực của Tin Mừng. Sự khôn ngoan ấy hệ tại tinh thần tỉnh thức, sẵn sàng cho những đòi hỏi của Nước Trời. Hình ảnh chiếc đèn luôn đầy dầu nói lên sự chuyên chú, trung kiên sống theo những giá trị của Tin Mừng mọi lúc trong cuộc sống cho đến lúc kết hợp trọn vẹn với Chúa trên Nước Trời.
Theo văn hóa Do Thái, nghi lễ hôn nhân được tổ chức vào ban đêm và vào giờ thời gian bất ngờ không ai được biết trước. Vì thế mọi người phải canh thức chờ đợi. Tác giả Tin Mừng cho biết, tất cả mười cô trinh nữ đều cầm đèn trong tay chờ đợi, nhưng chỉ có 5 cô khôn ngoan biết mang theo dầu để dự trữ. Chuyện khôn dại là lẽ thường trong đời.
Một lần nữa Tin Mừng đặt ra cho chúng ta một giá trị phải chọn lựa. Đó là chọn khôn ngoan theo kiểu loài người hay theo kiểu của Thiên Chúa. Sự khôn ngoan của Nước Trời đó là thái độ sẵn sàng và tỉnh thức, sống trọn vẹn giây phút hiện tại, chu toàn bổn phận hàng ngày với lòng yêu mến. Là sống như lời Thánh Phaolô khuyên nhủ giáo đoàn Ephêsô: “Anh em hãy cẩn thận xem xét cách ăn nết ở của mình, đừng sống như kẻ khờ dại, nhưng hãy sống như người khôn ngoan biết tận dụng thời buổi hiện tại vì chúng ta đang sống giữa những ngày đen tối” (Ep 5, 15-16).
Trong dụ ngôn, cho ta thấy thái độ của mười cô trinh nữ hoàn toàn khác nhau: “Năm cô khờ dại mang đèn mà không đem dầu theo. Còn những cô khôn ngoan đã mang đèn, lại đem dầu đầy bình.” Năm cô trinh nữ khôn ngoan chuẩn bị dầu đèn đầy đủ; khi chàng rể đến vào ban đêm, các cô đã theo chàng rể vào dự tiệc cưới. Trái lại, năm cô trinh nữ khờ dại mang đèn mà không có dầu, nên các cô khờ dại chậm trễ, không kịp đón chàng rể, và khi đến phòng tiệc, cửa đã đóng lại. Các cô khờ dại đá đánh mất cơ hội dự tiệc cưới.
Chúa dạy mỗi người Kitô hữu cần sẵn sàng và tỉnh thức để đón Chúa vào Ngày Chúa giáng lâm lần thứ hai.
Muốn cho ngọn đèn đức tin luôn cháy sáng, chúng ta phải nỗ lực “châm dầu” vào. Một giọt dầu của hy sinh nhỏ bé âm thầm, giọt dầu của sự cho đi, tiêu hao vì bổn phận. Có thể đó là dầu của những trái ý, những giằng xé trong tâm hồn khi phải đối diện và chọn lựa giữa điều tốt và điều xấu. Giọt dầu đó phải được châm vào mỗi ngày, bền bỉ và tha thiết trong cầu nguyện, tận tụy và vẹn tròn trong bổn phận. Giọt dầu ấy có thể khô cạn vì những đam mê của tính xác thịt, vì những ươn hèn do bản tính yếu đuối mỏng dòn của thân phận con người nhưng nếu không có nó chúng ta sẽ bị loại khỏi Nước Trời.
Người Kitô hữu chúng ta được mời gọi trở thành người khôn ngoan trong ý nghĩ, lời nói và hành động. Muốn chiếm được Nước Trời, chúng ta phải từ bỏ thái độ sống ươn hèn, không sống buông thả và dễ dãi chiều theo những lời mời gọi của thế gian mà quên đi bổn phận hàng ngày. Chỉ có con tim yêu mến Chúa Giêsu chúng ta mới vượt qua được những lời mời mọc của thế gian mà sống cho những giá trị Nước Trời.
Thật vậy, người tín hữu hôm nay, vì quá mải mê công việc trần thế, mà quên lãng việc chuẩn bị dầu đèn của mình, cũng sẽ bị chung số phận như các cô trinh nữ khờ dại.
Bởi vậy, mỗi Kitô hữu hãy nhìn vào gương của các cô trinh nữ khôn ngoan, luôn tỉnh thức và sẵn sàng. Chúa đến bất ngờ. Còn ta có biết chuẩn bị dầu đèn đủ hay không, tùy vào thái độ của ta.
Ta thấy hằng ngày, nhiều tín hữu rất siêng năng đi lễ, đọc kinh mân côi nhiều chuỗi, hy sinh làm việc tông đồ, bố thí cho người nghèo khổ hết sức quảng đại, … Những điều đó rất tốt, đáng trân trọng.
Tuy nhiên, còn rất nhiều bổn phận chúng ta phải chu toàn: Chúa muốn chúng ta có thái độ khôn ngoan của năm cô trinh nữ biết chuẩn bị dầu đèn đầy đủ. Thái độ khôn ngoan đích thực mà chúng ta cần trang bị cho tâm hồn mình, đó là: -Sống đức tin, cậy, mến Chúa, -Sống yêu thương, phục vụ như Chúa, -Sống từ bỏ và biết chết đi chính mình, -Và chu toàn việc bổn phận trong gia đình, trong giáo xứ, trong Hội Thánh và xã hội.
Muốn sống khôn ngoan theo Tin Mừng, chúng ta cần tới sự trợ giúp của Chúa Thánh Thần, vì Ngài là chính sự Khôn Ngoan của Thiên Chúa. Chúng ta chạy đến với Chúa Thánh Thần và kêu xin Người trợ giúp, để chúng ta biết lượng giá các sự việc, biết chọn lựa và biết sống theo Tin Mừng.
Chúng ta khôn khéo việc đời, nhưng lại chậm trễ trong việc sống đạo. Trong cuộc sống hôm nay, sống khôn ngoan theo Tin Mừng quả là khó!
Xin cho chúng ta đừng mải mê chuyện đời thế sự mà quên đi bổn phận làm con cái Chúa. Xin cho chúng ta luôn tỉnh thức chờ đợi với hy vọng được vào dự tiệc hoan lạc trên Nước Trời
Huệ Minh