Suy Niệm Thứ Bảy Tuần XXXI Thường Niên B

Tin Mừng Đức Giêsu Kitô theo thánh Luca (Lc 16: 9-15)

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Hãy dùng tiền của gian dối mà mua lấy bạn hữu, để khi mất hết tiền bạc, thì họ sẽ đón tiếp các con vào chốn an nghỉ đời đời. Ai trung tín trong việc nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai gian dối trong việc nhỏ, thì cũng gian dối trong việc lớn. Vậy nếu các con không trung thành trong việc tiền của gian dối, thì ai sẽ giao phó của chân thật cho các con. Không đầy tớ nào có thể làm tôi hai chủ: vì hoặc nó ghét chủ này và mến chủ kia; hoặc phục chủ này và khinh chủ nọ. Các con không thể làm tôi Thiên Chúa mà lại làm tôi tiền của được”. Những người Biệt phái là những kẻ tham lam, nghe nói tất cả những điều đó, thì nhạo cười Người. Vậy Người bảo các ông rằng: “Chính các ông là những kẻ phô trương mình là công chính trước mặt người ta, nhưng Thiên Chúa biết lòng các ông: bởi chưng điều gì cao sang đối với người ta, thì lại là ghê tởm trước mặt Thiên Chúa.

Suy niệm 1

Ta được thánh thiện hơn nên trở thành vật thánh và đền thánh. Chúng ta phải bảo toàn đền thờ của Thiên Chúa… và đồng thời phải nhớ “thành xây trên núi không thể khuất được” thì đền thờ của Chúa là thân mình chúng ta cũng phải có những hành động tốt chiếu sáng ra chung quanh cho mọi người biết có sự hiện diện của Thiên Chúa.

Mừng lễ Cung hiến Ðền thờ, ta phải nghĩ về đền thờ thiêng liêng; nhưng cũng phải quí đền thờ hữu hình của giáo xứ chúng ta và quyết tâm làm cho đền thờ này cũng đẹp đẽ sốt sắng như đền thờ trong tâm hồn.

Qua một số tài liệu, chúng ta biết được rằng: Đây là thánh đường đầu tiên được xây dựng sau gần 300 năm Giáo hội bị bách hại; được cung hiến ngày 9 tháng 01 năm 324 do Đức Giáo Hoàng Sylvester; mang tước hiệu là Vương Cung Thánh đường Chúa Cứu Thế vì được dâng kính cho Chúa Cứu Thế; sau này, vào thế kỷ thứ XII, vương cung thánh đường này được dâng kính thánh Gioan Baotixita và thánh Gioan Tông đồ; là nhà thờ chính tòa của Giáo Phận Rôma có ngai tòa Đức Giáo Hoàng, có giếng rửa tội lâu đời nhất của Rôma; là nhà thờ Mẹ và là Đầu của mọi nhà thờ trên thế giới. Qua dòng lịch sử, thánh đường Latêranô được tái thiết nhiều lần. Sau thời gian tái thiết lớn, Ngày 28 tháng 04 năm 1726, Thánh Đường Latêranô được Đức Thánh Cha Benêđitô XIII thánh hiến lại và đặt ngày 9 tháng 11 hằng năm là ngày lễ kỷ niệm cung hiến như hiện nay.

Qua biến cố cung hiến đền thờ Laterano nhắc chúng ta nhớ đến ơn của Bí Tích rửa tội là tẩy rửa chúng ta khỏi sự nô lệ, ràng buộc của tội lỗi, được sống sự tự do của con cái Thiên Chúa. Bí tích rửa tội cho chúng ta được trở nên con Thiên Chúa, trở nên con của Giáo Hội, và trở nên anh chị em với nhau. Với ý nghĩa như thế, chúng ta được mời gọi cùng nhau xum họp trong nhà Chúa, cùng chung lời tạ ơn Thiên Chúa và làm nên một dân tộc thánh thiện, một dân mới của Chúa. Vì thế, chúng ta phải ra sức sống cho xứng đáng với ơn này.

Trang Tin mừng hôm nay, Đức Giêsu nói với những người Do Thái rằng: “Các ông cứ phá hủy Đền Thờ này đi. Nội trong ba ngày, Ta sẽ xây dựng lại”(Ga 2,19). Người Do thái không hiểu ý Đức Giêsu, họ nghĩ rằng Ngài nói tới đền thờ vật chất, nhưng “Đền Thờ Chúa Giêsu muốn nói ở đây là chính thân thể Người” (Ga 2,31). Đúng như lời Ngài tiên báo: sau ba năm cuộc đời công khai, Ngài đã bị bắt, bị giết chết trên thập giá và ngày thứ ba Ngài đã sống lại.

Từ đó, trong các nhà thờ của Giáo hội Công Giáo được xây dựng thường có: bàn thờ là nơi dâng lễ hằng ngày, vì “thánh lễ là Hy tế Chúa Giêsu nhờ tay Linh mục hợp cùng toàn thể dân Chúa mà dâng mình cho Đức Chúa Cha như xưa chính Người đã dâng mình trên thánh giá”; nhà tạm là nơi đặt để Mình Thánh Chúa; một số nhà thờ còn có nơi đặt Lời Chúa. Như vậy, mọi đền thờ chúng ta xây dựng đều để tôn thờ Thiên Chúa. Vì vậy, nếu nhà thờ bị tục hóa, tức là sử dụng vào các mục đích khác thì không còn là nhà thờ nữa. Chính vì thế, khi thấy những người Do thái buôn bán, đổi chác trong đền thờ, Đức Giêsu đã đánh đuổi họ ra khỏi đó và tuyên bố rằng: “Đừng biến nhà Cha Ta thành nơi buôn bán”(Ga 2,16).

Ngày xưa cũng như hôm nay, đền thờ hay nhà thờ luôn gắn liền với người kitô hữu. Bởi vì: Thứ nhất, những biến cố quan trọng trong cuộc đời người kitô hữu thường diễn ra tại nhà thờ. Khi mới sinh ra, chúng ta được cha mẹ bồng đến nhà thờ để lãnh nhận Bí tích Rửa Tội. Khi đến tuổi khôn, chúng ta được lãnh nhận các Bí tích: Giải tội, Mình Thánh Chúa, Bí tích Thêm Sức cũng tại nhà thờ. Dù lấy vợ lấy chồng hay đi tu thì việc cử hành Bí tích Hôn phối, Bí tích Truyền chức hay khấn dòng cũng thường diễn ra tại nhà thờ. Thứ hai, nhà thờ là nhà của Chúa, là nơi Chúa Giêsu Thánh Thể ngày đêm ngự nơi nhà tạm. Vì vậy, nhà thờ là nơi người kitô hữu được gặp gỡ Chúa thường xuyên qua thánh lễ, chầu Thánh thể và cầu nguyện chung sáng tối với cộng đoàn và cầu nguyện riêng, nhất là khi cảm thấy mệt mỏi cần được Chúa bổ sức, như lời Chúa mời gọi: “Hỡi những ai gồng gánh nặng nề, hãy đến đây ta sẽ vỗ về ủi an” (Mt 11,28).

Chính vì vậy, hầu hết người kitô hữu rất yêu mến nhà thờ: Không tiếc dâng cúng công của để xây dựng hay sửa chữa nhà thờ; khi cần thiết họ quyết tâm bảo vệ và gìn giữ nhà thờ bằng mọi giá; có thái độ trang nghiêm khi tới nhà thờ …

Đền thờ vật chất có vai trò rất quan trọng đối với người kitô hữu. Thế nhưng, có một đền thờ khác quan trọng hơn, đó chính là tâm hồn mỗi người chúng ta. Bởi vì, chính tâm hồn mỗi người chúng ta cũng là đền thờ của Thiên Chúa. Thánh Phaolô đã nói rằng: “Nào anh em chẳng biết rằng anh em là Đền Thờ của Thiên Chúa, và Thánh Thần Thiên Chúa ngự trong anh em sao?” (1Cr 3, 16). Vì vậy, chúng ta phải tôn trọng thân xác chúng ta, xây dựng tâm hồn chúng ta xứng đáng bằng cách: xa tránh tội lỗi nhất là tội trọng; nếu lỡ may sa ngã phạm tội hãy cố gắng ăn năn thống hối và kịp thời lãnh nhận bí tích Giao hòa; ngoài ra, hãy làm nhiều việc lành phúc đức để trang hoàng đền thờ tâm hồn sạch đẹp.

Mừng lễ Cung hiến đền thờ, chúng ta không mừng ngôi đền thờ bằng gỗ, đá, nhưng chúng ta mừng vì đền thờ chính là nơi Thiên Chúa chọn để ở giữa dân Người, là nơi được dành riêng cho Thiên Chúa và từ nơi này, ân sủng của Thiên Chúa được trao ban cho con cái loài người. Tiên tri Ezekiel trong một thị kiến, ông đã được bước vào đền thờ của Thiên Chúa, một ngôi đền nguy nga, lộng lẫy và ông đã thấy nước từ bên phải đền thờ chảy ra và nước ấy chảy đến những ai thì tất cả đều được cứu rỗi, được tràn đầy sức sống. Dòng nước ân sủng ấy như dòng sông đem phù sa bồi đắp và làm cho mọi loài, mọi vật được tốt tươi và sinh nhiều hoa trái : trái dùng làm lương thực và lá dùng làm thuốc. Thị kiến này cho thấy ân sủng và lòng thương xót của Thiên Chúa sẽ chảy ngang qua đền thờ của Ngài để tưới giội cho tâm hồn tất cả các tín hữu, làm cho cuộc sống các tín hữu được phì nhiêu, phong phú, đem lại niềm vui và hạnh phúc cho mọi vật, mọi loài.

Trong ngày lãnh Bí tích rửa tội, đền thờ là tâm hồn và thân xác chúng ta đã được cung hiến cho Thiên Chúa, tức là dành riêng làm nơi Chúa cư ngụ. Thánh Phaolô đã nhắc điều đó : Anh em không biết rằng anh em là đền Thờ của Thiên Chúa và Thánh Thần của Thiên Chúa ngự trong anh em sao ? Vì thế, mỗi người cần trả lại sự thánh thiêng, trong sạch cho tâm hồn bằng việc loại bỏ những gian tham, dâm ô ; lật đổ khỏi mình những nếp sống cũ là thói hư tật xấu, là lười biếng và thay vào đó là sự nhiệt thành và lòng tôn kính dành cho Thiên Chúa ngự trong đền thờ tâm hồn. Hãy làm cho đền thờ tâm hồn nên trong sạch nhờ năng thanh tẩy bởi Bí tích giải tội và trang hoàng tâm hồn bằng các nhân đức cùng những việc lành, việc bác ái hy sinh.

Gia đình là đền thánh của Thiên Chúa, là hình ảnh của Thiên Chúa Ba Ngôi, là nơi Chúa chọn để Ngài thực hiện quyền năng trao ban sự sống. Vì thế, các bậc cha mẹ hãy thanh tẩy, làm mới lại gia đình của mình. Hãy làm cho gia đình luôn vang lời ngợi khen cảm tạ Thiên Chúa thay vì những lời càm ràm chửi bới. Hãy làm cho gia đình thực sự trở nên thánh thiêng bất khả xâm phạm. Mỗi thành viên cần phải liên tục vun đắp và trang hoàng cho gia đình mình xứng đáng là đền thánh của Thiên Chúa. Đừng bao giờ đem vào gia đình những lối sống ô uế, những gian tham lừa lọc và cũng đừng bao giờ biến gia đình thanh nơi buôn bán, lọc lừa, gian dối nhau.

Huệ Minh

Suy Niệm Tin mừng Lc 16: 9-15

Chọn Lựa Giữa Thiên Chúa Và Tiền Của

Trang Tin Mừng hôm nay chính là lời cảnh tỉnh cho mỗi chúng ta trong việc sử dụng tiền của ở đời này. Ngài mời gọi chúng ta hãy trung tín trong việc sử dụng tiền của. Vì tiền của cũng là một ân huệ Thiên Chúa tặng ban, nên chúng ta phải biết đặt tiền của vào đúng vị trí của nó như Thiên Chúa muốn. Đó là sự khôn ngoan cần thiết khi chúng ta sử dụng tiền của trong cuộc sống thường ngày.

 Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay đưa ra một đòi hỏi: “Hãy chọn lựa giữa Thiên Chúa và tiền của”, bởi vì không ai có thể làm tôi hai chủ được. Tiền của tự nó không phải là điều xấu, nó chỉ xấu khi con người tôn thờ nó như cùng đích cuộc sống. Thật ra, không có tiền của xấu, mà chỉ có cách tìm kiếm, sử dụng xấu của con người mà thôi. Cách tìm kiếm, sử dụng trở thành xấu là khi con người bóp nghẹt tiếng nói lương tâm, chối bỏ chính mình, khước từ người anh em, chối bỏ Thiên Chúa. Kẻ tham lam là người ích kỷ, chỉ nghĩ đến mình, nhưng thực ra, họ cũng là kẻ đang tự hủy, chối bỏ cùng đích của cuộc sống.

Chúa muốn dạy rằng: đối với tiền bạc, chúng ta chỉ là những người quản lý, chứ không phải là ông chủ, nên phải sử dụng tiền bạc cách trung tín. “Vậy nếu các con không trung thành trong việc tiền của gian dối, thì ai sẽ giao phó của chân thật cho các con”.

Người ta nói đùa rằng: “Tiền không quan trọng nhưng những vấn đề quan trọng đều giải quyết bằng tiền.” Rõ ràng tiền là một trong những thứ cần thiết nhất trong cuộc sống con người. Tiền tự nó không xấu, không tốt: Tốt hay xấu là tùy ở nhận thức, thái độ và cách sử dụng của con người. Chúa Giê-su không lên án tiền của, cũng chẳng bác bỏ sự giàu sang. Ngài chỉ nhắc nhở chúng ta về cách sử dụng tiền bạc: đừng coi trọng tiền bạc hơn Chúa, đừng ảo tưởng có thể vừa thờ Chúa vừa gắn bó với tiền của. Trái lại, hãy dùng tiền của “mua” lấy tình bằng hữu trong đời sống hôm nay, để rồi mai ngày ta sẽ được đón rước vào nơi hạnh phúc vĩnh cửu.

Chúa Giêsu dạy rằng ta có thể dùng tiền bạc mà giá trị không bền để có được những giá trị vững bền tồn tại đến đời sau. Đó là dùng tiền để làm việc nghĩa, làm việc bác ái, góp vào việc chung của xã hội và Giáo Hội, giúp đỡ người khác v.v.

Khi ta biết dùng tiền của Chúa ban để làm những việc tốt hữu ích cho bản thân và tha nhân là cách thức đẹp lòng Chúa nhất, “dùng tiền của bất chính mà tạo lấy bạn bè” (c.9a). Tiền của chỉ là những phương tiện giúp ta có điều kiện thực thi lòng bác ái đối với tha nhân, và đó là những nén bạc ta đang ký gởi nơi Thiên Chúa, để sau này ta được “đón rước vào nơi ở vĩnh cửu” (x.c.9b).

Tiền của chỉ có giá trị tạm thời mau qua và rất nhỏ so với những ân huệ thiêng liêng lớn lao mà Chúa tặng ban. Nhưng Chúa cũng muốn chúng ta hãy “trung tín trong việc rất nhỏ” ấy (c.11), từ đó có thể trung thành với những ân sủng cao quý Chúa ban cho mỗi người trong từng hoàn cảnh, để làm vinh danh Chúa.

Thật là nguy hiểm cho đời môn đệ! Nếu vì tiền, hẳn người môn đệ sẽ không chu toàn bổn phận trong lòng mến; sẽ thượng tôn điều bất chính và tận dụng mọi cơ hội để khai thác nguồn lợi cho mình… sẽ bất nhân với anh chị em; ích kỷ, kiêu ngạo và chối bỏ cùng đích của chính mình, thay vì tìm Nước Thiên Chúa và loan báo Tin Mừng cho người khác. Đồng tiền nó cũng rất dễ làm cho Lương Tâm bị chết nghẹt và đôi khi uốn nắn Thánh ý của Thiên Chúa theo chủ đích của chính mình.

Có một câu danh ngôn rất ý nghĩa: “Tiền của là một đầy tớ tốt và là một ông chủ xấu”. Chúng ta suy nghĩ gì về nhận định trên?

Còn Chúa Giêsu thì nói: “Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ” (c.13a). Lời Chúa hôm nay thật cụ thể sống động cho thời đại chúng ta. Bởi lẽ nhiều người đã xem tiền của như ông chủ của đời mình, để rồi sẵn sàng để tiền của điều khiển cuộc đời mình, và cũng vì tiền của mà đánh mất phẩm giá và mất đi các mối tương quan tốt đẹp trong cuộc sống.

Vì thế, Chúa Giêsu đã khẳng định thật rõ ràng: “Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi tiền của được” (c.13b). Thiên Chúa chính là Đấng Tạo Hóa đã dựng nên con người cùng với muôn tạo vật trong vũ trụ mênh mông này. Ngài còn là Người Cha giàu tình yêu thương nhân ái, luôn quan tâm chăm sóc từng người chúng ta bằng muôn vàn ân sủng của trời cao. Thế nên, chỉ mình Thiên Chúa là Ông Chủ duy nhất của đời ta, Ngài điều khiển và nắm giữ vận mạng của từng người chúng ta. Bổn phận của chúng ta là tôn thờ, yêu mến và vâng phục thánh ý Ngài trong từng biến cố của đời ta.

Khi muốn nói đến sức mạnh của đồng tiền người ta thường nói: đồng tiền là tiên là phật… Đức Giêsu còn nói mạnh hơn nữa: đồng tiền còn có thể là chúa của con người, bắt con người làm tôi. Ngay cả các Kitô hữu, những người đã thuộc về Thiên Chúa, và chỉ muốn phụng sự một mình Ngài, cũng bị cám dỗ để đi hàng hai, bắt cá hai tay. Họ nghĩ mình có thể làm tôi đồng thời cả Thiên Chúa lẫn Tiền Của, nhờ đó được cả đời sau lẫn đời này. Đức Giêsu cho thấy điều đó chỉ là một ảo tưởng (c. 13). Phải chọn một trong hai, vì không thể yêu và gắn bó với cả hai. 

 Tất cả tiền bạc chúng ta đang nắm giữ đều là của người khác giao cho ta. Người khác đây là cha mẹ, ân nhân, hay do công việc làm ăn và xét cho cùng là Thiên Chúa giao. Ta chỉ là người quản lý mà thôi. Mà người ta chỉ đòi hỏi ở người quản lý một điều là phải chứng tỏ lòng trung thành. Khi đã trung thành trong việc quản lý của cải gian dối thì Chúa sẽ giao cho chúng ta của cải lớn hơn, đó là sự sống đời đời.

Ta hãy ý thức để tự mình điều khiển tiền của theo cách Chúa muốn và mang lại hiệu quả tốt đẹp cho bản thân và tha nhân. Đừng bao giờ để tiền của vượt quá giới hạn của nó, nhưng chúng ta hãy làm chủ tiền của và sử dụng chúng theo ý muốn của chúng ta cách chính đáng.

 
Huệ Minh