Suy Niệm Thứ Tư Tuần II Phục Sinh

Tin Mừng: Ga 3,16-21

✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an

16 “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời. 17 Quả vậy, Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ. 18 Ai tin vào Con của Người, thì không bị lên án ; nhưng kẻ không tin, thì bị lên án rồi, vì đã không tin vào danh của Con Một Thiên Chúa. 19 Và đây là bản án : ánh sáng đã đến thế gian, nhưng người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng, vì các việc họ làm đều xấu xa. 20 Quả thật, ai làm điều ác, thì ghét ánh sáng và không đến cùng ánh sáng, để các việc họ làm khỏi bị chê trách. 21 Nhưng kẻ sống theo sự thật, thì đến cùng ánh sáng, để thiên hạ thấy rõ : các việc của người ấy đã được thực hiện trong Thiên Chúa.”

Suy Niệm:   Mở đầu Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu đã quả quyết: “Thiên Chúa yêu thế gian”. Thật vậy, Thiên Chúa đã yêu thương nhân loại, Người còn dạy ta gọi Thiên Chúa là Cha mẹ. Giáo Hội Chúa Kitô đã được chính Chúa dạy dỗ, mạc khải qua Thánh Kinh xuyên suốt lịch sử loài người. Tôn giáo độc thần khác họ chỉ nhận biết sự cao trọng, quyền phép, tạo dựng, phá hủy thưởng phạt nơi vị Thần Linh của họ là Thượng Đế, Ông Trời, Đấng Tạo Hóa… Hãy nghe Thánh Vịnh 8 nói về Thiên Chúa tạo dựng:

“Ngắm tầng trời tay Chúa sáng tạo

  Muôn trăng sao Chúa đã an bài…

Chúa cho con người chẳng thua kém thần linh là mấy…

Cho làm chủ công trình tay Chúa sáng tạo…”.

Tiếp tục những trang Kinh Thánh ta càng thấy tình yêu của Thiên Chúa bày tỏ với dân Israel, đại diện toàn thể nhân loại. Dù dân riêng đã bao lần tội lỗi phản nghịch, nhưng Người trước sau vẫn một mực yêu thương dạy dỗ. Tình yêu ấy cách nay hơn 3000 năm Isaia đã sánh ví: “Có người mẹ nào quên được đứa con thơ của mình, hay chẳng thương đứa con mình đã mang nặng đẻ đau? Cho dù nó có quên đi nữa, thì Ta, Ta cũng chẳng quên ngươi bao giờ” (49,15). Đến ngày đã hứa, đỉnh cao tình yêu thương cách đây hơn hai nghìn năm. “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết”. Thật vậy, vì yêu thương, Thiên Chúa không thể tạo dựng rồi bỏ mặc con người tự do vô luân sống nơi dương thế mấy chục năm rồi chết vô vọng. Nhưng vẫn muốn ta sống theo chương trình yêu thương Người đã hoạch định. Được sinh ra trong tình yêu của Thiên Chúa, thì cũng phải được về hưởng hạnh phúc bất diệt bên Người. Chúa Giêsu dạy: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống, không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy”. Ai không đi trên “con đường” của Chúa dạy thì họ đã tự đi xuống hố, xuống rãnh bùn nhơ. Không sống trong sự thật và sự sống thì họ đã sống trong dối trá và sự chết. Người chối bỏ Chúa Giêsu là người “ghét ánh sáng và không đến cùng ánh sáng… vì các việc họ làm đều xấu xa”. Như vậy họ đã tự nhận vào số những người “bị lên án”, bị loại khỏi Nước Trời rồi.

Tôi tâm đắc một lần được nghe thầy giáo lý dạy: “Nếu các em lười học giáo lý, không biết Chúa KiTô thì các em sẽ khổ, mà khổ ngay từ đời này”. Tôi giật mình. Thầy lại tiếp: “Không tin, không biết Chúa thì cái khác nó sẽ cám dỗ các em: đó là vật chất, ăn chơi trụy lạc đàng điếm… thế là các em khổ, bố mẹ các em cũng khổ nữa”.

Giờ đây mỗi chúng ta đã từng là cha, mẹ, là con, chắc ta đã cảm nghiệm được tình yêu của mình với con cái. Còn tình yêu của Thiên Chúa là Cha nó còn lớn gấp triệu triệu lần ấy, khi Người đã tạo dựng và cứu chuộc ta.

 Lạy Chúa! Xin Chúa luôn soi sáng thêm sức cho đời con. Để con luôn nhận ra mà cảm tạ tình yêu của Chúa không ngừng- tình yêu Con Một Chúa đã đến cứu chuộc con. Amen.

Gs. Ngọc Năng