Tin Mừng Chúa Giê-su Kitô theo Thánh Gio-an (Ga 8: 31-42)
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với những người Do thái đã tin nơi Ngài rằng: “Nếu các ngươi cứ ở trong lời Ta, các ngươi sẽ thật là môn đệ của Ta, và sẽ được biết sự thực, và sự thực giải thoát các ngươi”. Họ thưa lại Người: “Chúng tôi là con cháu Abraham, và chưa bao giờ làm nô lệ ai cả. Tại sao Ông lại nói: “Các ngươi sẽ được tự do”. Chúa Giêsu trả lời rằng: “Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi: Hễ ai phạm tội, thì làm nô lệ cho tội. Mà tên nô lệ không ở mãi trong nhà; người con mới ở vĩnh viễn trong nhà. Vậy nếu Chúa Con giải thoát các ngươi, thì các ngươi sẽ được tự do thực sự. Ta biết các ngươi là con cháu Abraham, thế mà các ngươi lại tìm giết Ta: vì lời Ta không thấm nhập vào lòng các ngươi. Ta nói những điều Ta đã thấy nơi Cha Ta. Còn .các ngươi, các ngươi làm điều các ngươi đã thấy nơi cha các ngươi. Họ đáp lại: “Cha chúng tôi chính là Abraham!”. Chúa Giêsu nói: “Nếu thực các ngươi là con cháu Abraham, thì các ngươi làm công việc của Abraham! Nhưng các ngươi đang tìm giết Ta, là người đã nói cho các ngươi biết sự thật mà Ta nghe tự Thiên Chúa. Điều đó Abraham đã không làm! các ngươi đang làm việc của cha các ngươi!”. Họ lại nói: chúng tôi không phải là những đưá con hoang! chúng tôi chỉ có một Cha là Thiên Chúa!”. Chúa Giêsu nói: “Nếu Thiên Chúa là Cha các ngươi, thì các ngươi yêu mến Ta, vì Ta tự Thiên Chúa mà đến; vì Ta không tự mình mà đến, nhưng chính Ngài đã sai Ta đến.”
SUY NIỆM 1
Một người vừa dự lễ về tới ngõ, thấy chó nhà bên đang xé rác trước cửa nhà mình, nên hét chưởi toáng lên. Kết án nhà bên cạnh thậm tệ chỉ vì con chó làm bẩn ngõ nhà mình. Cuộc cãi vã bùng nổ.
Lời Chúa vừa nhận lãnh từ thánh lễ: “Đừng xét đoán, đừng kết án”, ông như chưa bao giờ nghe. “Nếu các ông ở lại trong lời tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi”, nghĩa là không nhớ lời Chúa và không hành động theo lời Chúa, thì chúng ta không phải là môn đệ Người.
Biết bao lần trong đời ta, cứ tưởng mình cũng là người Kitô hữu, nhưng thực sự, chúng ta chỉ là những Kitô hữu giả thôi. Những chuyện không hài lòng, những biến cố không vừa ý, nhìn cách phản ứng của chúng ta, sẽ biết lời nào ở trong chúng ta. Nếu lời Chúa luôn ở trong chúng ta, chắc chắn, chúng ta sẽ có phản ứng của Tin Mừng. Nhưng lời trần gian, tinh thần thế tục ở trong chúng ta, chúng ta sẽ phản ứng theo lối thế tục.
Khi lời Chúa ở trong ta, chúng ta sẽ được Tin Mừng chi phối. Nếu tinh thần phàm tục lấn át Tin Mừng, chúng ta sẽ làm nô lệ cho tội. Được thỏa mãn những dục vọng bản năng thấp kém, chúng ta tưởng như thế là được tự do, nhưng đó là làm nô lệ. Tự do đúng nghĩa là khi con người có khả năng làm được điều tốt và có khả năng từ chối điều xấu, mà trí khôn cho ta biết, dưới ánh sáng của Tin Mừng Chúa Giêsu soi chiếu.
Chúng ta vẫn tự hào mình là người có đạo, nhưng trong thực tế, cũng chẳng khác người Do Thái xưa. Họ tự hào là con cái Abraham, nhưng lại tìm cách giết Chúa Giêsu. Chúng ta xưng mình là con Chúa, nhưng cách sống lại đang phỉ báng Chúa, làm hại Giáo Hội. Nếu trong lối xóm người Công giáo, không hơn người lương về tinh thần bác ái, hiền hòa, lối đi, ngõ nhà không sạch sẽ hơn lối xóm lương dân, chúng ta đang làm ô danh Chúa.
Lạy Chúa, xin giúp mỗi người chúng con biết luôn ở lại trong lời Chúa, để lời Chúa mãi là “ngọn đèn soi cho con bước”. Đừng để chúng con mang danh là Kitô hữu mà lại sống xa lạ với Tin Mừng. Amen.
GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
SUY NIỆM 2
Khi dạy cho các môn đệ “Hãy tỉnh thức và cầu nguyện” Chúa Giêsu nói: “Tinh thần thì sáng suốt mau lẹ, nhưng xác thịt thì yếu đuối nặng nề”. Lời này thật chí lí với nhóm Biệt Phái trong trang Tin Mừng hôm nay.
Trang Tin Mừng hôm nay nói về chủ đề mối quan hệ của Chúa Giêsu với Abraham, Tổ Phụ của Dân Thiên Chúa. Gioan cố gắng giúp các cộng đoàn hiểu được cách Chúa Giêsu đặt mình trong toàn bộ lịch sử Dân Thiên Chúa. Ông giúp cho họ cảm nhận được sự khác biệt hiện diện giữa Chúa Giêsu và người Do Thái, và cũng như sự khác biệt giữa người Do Thái và những người khác, tất cả chúng ta đều là con cái của Abraham.
Những người Biệt Phái sáng suốt xưng mình là con cái Ông Abraham. Họ chỉ có một Cha, đó là Thiên Chúa. Nhưng tính ghanh tị và ham danh lợi của họ đã đè bẹp lí trí của họ, làm cho lòng trí họ ra chai đá cứng cỏi, khép kín trước sứ điệp Chúa Giêsu loan báo: Họ không tin Chúa Giêsu, họ từ chối Ngài. Hơn thế nữa, họ tìm cách giết hại Ngài. Việc đó là một việc phản nghịch với Thiên Chúa, một việc mà ông Abraham không làm, họ phạm một tội ác lớn lao khôn tả, họ đánh mất phẩm chất và danh nghĩa của họ. Đó cũng là vấn đề đánh thức chúng ta trong mùa chay thánh này.
Chúa Giêsu khẳng định: Ai muốn làm môn đệ của Chúa, thì phải ở lại trong lời của Ngài. Thật vậy, người môn đệ phải sống theo Thầy, nên giống Thầy, và cùng với Thầy thi hành sứ vụ. Nhưng chúng ta là những con người thường sống theo tự nhiên, chiều theo những cám dỗ của ma quỷ, thế gian, xác thịt đi ngược với đường lối của Thiên Chúa, làm tôi ma quỷ, thế gian, xác thịt, làm nô lệ cho tội, vì Chúa Giêsu đã nói: “ Hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội”.
Thật vậy, nơi câu nói này của Chúa Giêsu được thánh Phaolô Tông đồ minh họa khi viết như sau “Sự thiện tôi muốn thì tôi không làm, nhưng sự ác tôi không muốn, tội lại cứ làm”. Sau đó, thánh Phaolô thêm rằng “Tôi thật là một người khốn nạn! Ai sẽ giải thoát tôi khỏi thân xác phải chết này?”. Nhưng thánh nhân cũng trả lời: “Tạ ơn Thiên Chúa, nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta” (Rm 7,19, 24-25a).
Chúa Giêsu đưa ra câu trả lời tương tự với những lời khác “Nếu các ông ở lại trong lời nói của tôi, thì các ông thật là môn đệ của tôi. Các ông sẽ biết sự thật và sự thật sẽ giải phóng các ông”.
Sự thật không gì khác hơn là Chúa Giêsu Kitô. Nếu chúng ta nhận biết và kết hiệp với Ngài bằng việc ở lại trong lời Ngài, chúng ta sẽ trở thành con cái của Chúa và không còn là nô lệ của tội lỗi nữa. Những ai theo đuổi dục vọng của chính mình thì làm nô lệ cho tội lỗi. Vì vậy, không ai có thể tự do như các thánh, như thánh Phanxicô thành Assisi.
Bởi vậy chúng ta cần ở lại trong lời của Chúa, nghe và thi hành lời Chúa: chính việc ở lại trong lời của Chúa, chúng ta mới thông hiểu sự thật là các chân lý của Chúa, các chân lý này là ánh sáng dẫn dắt chúng ta sống đúng với phẩm giá con cái Thiên Chúa, con cái của sự tự do. Sống đúng với phẩm chất là môn đệ của Chúa Giêsu, vì được nên giống Chúa Giêsu, là con chí ái của Chúa Cha, luôn nói và làm như Chúa Cha đã nói, đã làm.
Lời Chúa còn là sức sống nuôi dưỡng sự sống của Thiên Chúa trong linh hồn ta, là sức mạnh giúp ta chiến đấu với ba thù để không bao giờ làm tôi ma quỷ, thế gian, xác thịt hay làm nô lệ cho tội nữa, nhưng được tự do sống theo ý Chúa. Khác với nhóm Biệt phái, họ xưng mình là con cái Abraham nhưng họ đã làm những việc Ông Abraham không làm, đó là tìm cách giết Chúa Giêsu. Họ tự hào họ chỉ có một Cha là Thiên Chúa, nhưng họ lại sống phản nghịch với Ngài, như Chúa Giêsu nói: “giả như Thiên Chúa là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến Tôi, vì Tôi phát xuất từ Thiên Chúa”.
Để trở thành môn đệ của Chúa Giêsu thì cũng giống như mở lòng mình ra với Thiên Chúa. Lời Chúa Giêsu chính là lời của Thiên Chúa. Chúng thông tri sự thật, bởi vì chúng làm cho mọi việc được biết như chúng đang ở dưới mắt của Thiên Chúa và không phải như dưới mắt của người Biệt Phái. Sau đó, trong Bữa Tiệc Ly, Chúa Giêsu sẽ dạy điều tương tự cho các môn đệ.
Trong thực tế họ không tin nhận Chúa Giêsu, nên họ không phải là con cái Thiên Chúa. Chúng ta nhận thức mình là con cái Thiên Chúa là môn đệ Đức Giêsu, chúng ta phải sống đúng phẩm chất, đúng danh nghĩa ấy, nếu không chúng ta chỉ mang danh mà không sống thực. Chúng ta phải sám hối tội lỗi để trở về với phẩm giá là con cái Thiên Chúa, con cái của sự tự do, là phải biết tin nhận Chúa Giêsu, biết lắng nghe và sống lời Ngài, không phạm tội nữa, vì phạm tội là từ chối Chúa Giêsu, Đấng cứu độ chúng ta.
Chúa Giêsu là người con và ở mãi trong nhà Chúa Cha. Kẻ nô lệ thì không ở trong nhà Chúa Cha. Sống ở ngoài nhà, ngoài nhà của Thiên Chúa có nghĩa là sống trong tội lỗi. Nếu họ chấp nhận lời của Chúa Giêsu thì họ có thể trở thành con cái và được tự do thực sự. Họ sẽ không còn là nô lệ nữa. Và Chúa Giêsu nói tiếp: “Ta biết các ngươi là con cháu Abraham, thế mà các ngươi lại tìm giết Ta: vì lời Ta không thấm nhập vào lòng các ngươi.” Sự khác biệt thì rất rõ ràng ngay tức thì: “Ta nói những điều Ta đã thấy nơi Cha Ta. Còn các ngươi, các ngươi làm điều các ngươi đã thấy nơi cha các ngươi”. Chúa Giêsu không cho họ quyền nói rằng họ là con cái của Abraham, bởi vì các hành động của họ khẳng định điều trái ngược.
Chúa Giêsu lặp đi lặp lại cùng một sự thật nhưng dùng nhiều chữ khác nhau: “Bất cứ ai đến từ Thiên Chúa thì lắng nghe lời của Thiên Chúa”. Nguồn gốc của lời khẳng định này là từ tiên tri Giêrêmia, người đã nói rằng: “Ở trong chúng, Ta sẽ ghi vào lòng dạ chúng, sẽ khắc vào tâm khảm chúng Lề Luật của Ta. Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng, còn chúng sẽ là dân của Ta. Chúng sẽ không còn phải dạy bảo nhau, kẻ này nói với người kia: ‘Hãy học cho biết ĐỨC CHÚA’, vì hết thảy chúng, từ người nhỏ đến người lớn, sẽ biết Ta – Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA – Ta sẽ tha thứ tội ác cho chúng và không còn nhớ đến lỗi lầm của chúng nữa” (Gr 31:33-34). Nhưng họ sẽ không mở lòng mình ra để trải qua kinh nghiệm mới này về Thiên Chúa, và bởi vì điều này, họ sẽ không nhận ra Chúa Giêsu là Đấng đã được Chúa Cha sai đến.
Noi gương Chúa Giêsu, chúng ta sẵn sàng đến với những người chống đối tôn giáo chúng ta, sẵn sàng đối thoại với họ, để trình bày cho họ biết Thiên Chúa và Chân Lý của Ngài, không sợ thất bại nhưng hi vọng giúp ích cho nhiều người khác.
Chúng ta cần thông cảm với người tội lỗi, cần nhẫn nại với người khô khan nguội lạnh và cầu nguyện cho họ. Chúng ta sẵn sàng giúp đỡ cho những người yếu đuối, nhờ đó chúng ta mới lôi kéo được nhiều người trở về làm con Thiên Chúa, làm môn đệ của Chúa Giêsu, là biết lắng nghe và sống lời Chúa dạy. Lôi kéo nhiều người ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi, không còn làm tôi ma quỷ, thế gian, xác thịt mà sống đạo tốt hơn cho xứng đáng với ơn rửa tội họ đã lãnh nhận, đã được cứu chuộc nhờ công nghiệp của Chúa Giêsu.
Chúng ta luôn biết cầu nguyện cho mình và mọi anh em của chúng ta, để mọi người được trở về với Chúa trong mùa chay, sống đúng với danh nghĩa là Kitô hữu của mình, và trung thành sống theo lời Chúa, mãi mãi là môn đệ Chúa Giêsu.
Huệ Minh