Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mátthêu (Mt 8: 28-34)
Khi ấy, Chúa Giêsu lên thuyền sang bờ bên kia, đến miền Giêrasa, thì gặp hai người bị quỷ ám từ các mồ mả đi ra, chúng hung dữ đến nỗi không ai dám qua lại đường ấy. Và chúng kêu lên rằng: “Lạy ông Giêsu, Con Thiên Chúa, chúng tôi có can chi đến ông? Ông đến đây để hành hạ chúng tôi trước hạn định sao?”. Cách đó không xa có một đàn heo lớn đang ăn. Các quỷ nài xin Người rằng: “Nếu ông đuổi chúng tôi ra khỏi đây, thì xin cho chúng tôi nhập vào đàn heo”. Người bảo chúng rằng: “Cứ đi!”. Chúng liền ra khỏi đi nhập vào đàn heo. Tức thì cả đàn heo, từ bờ dốc thẳng, nhào xuống biển và chết chìm dưới nước. Các người chăn heo chạy trốn về thành, báo tin ấy và nói về các người bị quỷ ám. Thế là cả thành kéo ra đón Chúa Giêsu. Khi gặp Người, họ xin Người rời khỏi vùng của họ.
SUY NIỆM 1
Tin Mừng hôm nay là trình thuật đầu tiên về trừ quỷ của thánh Mátthêu. Chuyện này đã được Máccô kể lại với nhiều chi tiết hấp dẫn hơn (Mc 5, 1-20). Nhưng trong Mátthêu, khuôn mặt Đức Giê su lại nổi bật hơn nhiều. Ngài đã cùng với các môn đệ qua bờ bên kia sau khi gặp cơn bão biển.
Chúa Giêsu đến với người dân miền Giêrasa, nhưng họ đã khước từ Người. Chúa đã thực hiện dấu lạ chữa lành hai người bị quỷ ám và cho quỷ nhập vào đàn heo. Chúa giải thoát hai con người khỏi quyền lực ma quỷ và giải phóng dân làng khỏi nỗi sợ hãi trên con đường mà trước đây “không ai dám qua đường ấy”, nhưng họ đã xin Người rời khỏi vùng đất của họ.
Thật ra họ cũng không muốn làm như thế và rồi họ làm như thế có lẽ vì sợ phải gánh chịu thêm những thiệt hại vật chất do sự hiện diện của Chúa. Họ vẫn biết uy quyền trổi vượt của Người, nhưng lại tiếc đàn heo, sợ mất mát của cải vật chất. Họ đã bỏ mất cơ hội để tiếp xúc với Chúa và như thế, họ đánh mất nhiều điều lớn lao hơn nữa.
Ta thấy uy quyền của Ngài khi chữa lành cho hai người bị ma quỉ đày đoạ dằn vặt, phải sống khổ sở nơi mồ mả. Chỉ cần một lệnh truyền mạnh mẽ “Đi Đi!,” Ngài đã trục xuất chúng ra khỏi người bệnh, trả lại cho họ sự tự do và phẩm giá của con người. Chúa Giê-su “xuất hiện là để phá hủy công việc của ma quỉ” (1 Ga 3,8) và Ngài đến ‘tiêu diệt mọi quản thần, mọi quyền thần và dũng thần rồi trao vương quyền lại cho Thiên Chúa Cha.’ (1 Cr 15).
Phép lạ trừ quỷ của Chúa Giêsu đã làm cho một đàn heo nhào xuống biển chết, một đàn heo đổi lại được hai con người. Nhưng dân thành ở đây đã không nhận ra quyền năng và sự hiện diện của Thiên Chúa, họ xin Ngài rời khỏi vùng đất của họ. Họ làm thế vì sợ phải gánh chịu những thiệt hại vật chất do sự hiện diện của con người lạ lùng này.
Thật vậy, những lợi lộc hay những thiệt thòi vật chất có thể làm cho con người khép kín tâm hồn, trở nên mù quáng trước sự hiện diện yêu thương, bình an và cứu rỗi của Chúa.
Khi Ngài đến vùng đất của người Gađara, ở phía đông nam Hồ Galilê, hai người bị quỷ ám từ mồ mả đi ra, đến gặp Ngài (c. 28). Mồ mả là nơi dành cho người chết, nơi bị coi là nhơ uế, nơi của thần dữ. Có hai nét giúp ta nhận ra sự hiện diện của quỷ nơi những người bị ám. Họ rất dữ tợn đến nỗi không ai dám qua lại con đường ấy (c. 28). Họ nhận biết ngay Đức Giêsu là Con Thiên Chúa (c. 29). Sức mạnh kinh khủng và sự hiểu biết lạ lùng là thế mạnh của thần dữ. Nhưng đây cũng là điểm yếu của quỷ khi đứng trước Đức Giêsu. Chính vì thế chúng hoảng sợ khi thấy mình bị đe dọa: “Chưa tới lúc mà ông đã đến đây hành hạ chúng tôi sao?”
Chúa Giêsu đến sớm quá và khiến cho quyền lực của chúng phải sụp đổ. Khi suy niệm trang Tin Mừng này, chúng ta thường có nhiều câu hỏi. Tại sao quỷ lại xin nhập vào đàn heo? Tại sao Đức Giêsu lại đồng ý? Đàn heo chết đuối thì quỷ ra sao? Phải đền người chủ đàn heo thế nào? Mátthêu có vẻ không quan tâm đến những câu hỏi ấy. Điều ông quan tâm là làm nổi bật quyền năng của Đức Giêsu. Chỉ một lời Ngài phán: “Đi!” là đuổi được quỷ ra khỏi hai người.
Nước Trời đến đem lại bình an cho hai người quỷ ám ở trong mồ mả, và cho những ai qua lại lối đi ấy. Không thấy các người dân ngoại chăn heo kêu ca về chuyện mất đàn heo, nhưng họ lại trở nên những người loan báo cho dân thành về mọi chuyện. Tiếc là dân thành đã không muốn đón tiếp Ngài.
Nhu cầu sinh ra nhu cầu, có một thì muốn được hai, có chín muốn bỏ thành mười. Những ước muốn vô chừng ấy đã dần che lấp hết sự hiện diện của Chúa trong đời tôi. Tôi cũng không muốn Chúa đến để làm đảo lộn cuộc sống của tôi. Hạnh phúc thiên đàng trở thành những ý niệm rất mơ hồ và xa dần với lối sống của tôi.
Con người thường dễ có khuynh hướng như thế, thà khước từ Chúa hơn là khước từ vật chất; thà chấp nhận sống dưới sự cai trị của tội lỗi, miễn là được sung túc, tiện nghi, giàu có. Những lợi lộc hay những thiệt thòi vật chất có thể làm cho con người khép kín tâm hồn, trở nên mù quáng trước sự hiện diện yêu thương, bình an và cứu rỗi của Chúa. Có nhiều lúc, con người thấy Chúa đáng sợ và không muốn Chúa đến gần mình, nhất là khi Người đòi họ phải từ bỏ, hay khi Người muốn trục xuất một tên quỷ dữ lâu nay đang trú ẩn trong họ.
Và rồi, ta còn nhớ Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II không ngừng mời gọi chúng ta rằng “đừng sợ”. Đừng sợ Chúa Kitô, nhưng “hãy mở, hãy mở rộng cửa cho Người, vì Người chẳng bao giờ lấy mất cái gì của chúng ta. Người sẽ đem lại cho chúng ta muôn nghìn điều quý giá hơn bao giờ hết”.
Ngày xưa quỷ trong bài Tin Mừng đã đẩy hai người vào sống trong ngôi mộ của người chết. Ngày nay quỷ ở với những người sống trong nền văn hóa sự chết như phá thai, nghiện tình dục, rượu bia, bạo lực… Ngày xưa quỷ xúi dục dân chúng mời Chúa rời khỏi vùng đất mình vì mất đàn heo. Ngày nay quỷ hoành hành trong tâm hồn người chuộng tiền bạc, sổ đỏ, tài khoản ngân hàng hơn tình nghĩa cha mẹ, anh em, bạn bè, nhất là việc thờ phượng Thiên Chúa, thậm chí dần dần loại Ngài ra khỏi đời sống.
Quỷ hấp dẫn con người bằng quyền lực và tri thức của chúng. Nhưng thực sự chúng là kẻ thù không đội trời chung của con người. Chúng phân ly con người, đẩy người sống vào mộ người chết, biến con người thành mối đe dọa cho con người (c. 28). Chúng thích có mặt ở đàn vật ô uế, thích gieo vãi sự ô uế khắp nơi (c. 31). Xin Chúa cho ta thấy được sự lộng hành của quỷ dữ trong thế giới hôm nay. Và xin Chúa cứu ta khỏi nanh vuốt của ác thần.
Với thái độ của dân thành Giêrasa, mỗi người cũng hãy tự vấn mình xem : Có khi nào vì ham mê của cải vật chất, vì đam mê xác thịt mà tôi đã thỏa hiệp với ma quỷ và khước từ Thiên Chúa không? Có khi nào tôi đã không chấp nhận để Ngài đi vào cuộc đời mình không?
Mỗi Kitô hữu nhận ra bao điều kỳ diệu Chúa đã và đang thực hiện trên trần thế. Nhưng đồng thời họ cũng ý thức rằng: đây cũng chính là nơi quỉ dữ đang hoành hành, mỗi ngày một tinh vi hơn, mãnh liệt hơn. Hằng ngày họ tiếp tục sứ mạng của Thầy mình là chiến đấu mở rộng Nước Trời và đẩy lùi vương quốc Sa-tan. Ta luôn nhớ rằng đấu tranh vì tự do và phẩm giá của con người cũng chính là góp phần tiêu diệt thế lực ma quỉ đang hoành hành trên thế gian này.
Là Kitô hữu, chúng ta không quá lo sợ ma quỷ, vì ta luôn tin và xác tín rằng Chúa Giêsu đang ở bên ta. Bởi thế, nhờ ơn Chúa giúp, cùng với lòng khiêm tốn, sự quyết tâm và lời cầu nguyện liên lỉ, chúng ta sẽ chiến thắng thần dữ.
Huệ Minh
Suy Niệm 2
Trong sứ điệp ngày giới trẻ thế giới lần thứ 26 tại Madrid, Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI đã viết: “Có một xu hướng duy đời (laïciste) mạnh mẽ muốn loại bỏ Thiên Chúa ra khỏi cuộc sống con người và xã hội, toan tính kiến tạo một ‘thiên đường’ không có Thiên Chúa. Nhưng kinh nghiệm dạy rằng một thế giới không có Thiên Chúa là ‘một hỏa ngục’ trong đó, trổi vượt những ích kỷ, chia rẽ trong các gia đình, oán thù giữa cá nhân và các dân tộc, thiếu tình thương, niềm vui và hy vọng”. Và trong thông điệp “Spe Salvi” Đức thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã quả quyết: “Một nền nhân bản vắng bóng Thiên Chúa sẽ là một nên nhân bản phi nhân” (Thông điệp Spe Salvi, số 78).
Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại việc Đức Giêsu xua đuổi ma quỷ ra khỏi hai chàng thanh niên ở Giêrasa. Sau đó, ma quỷ đã xin Đức Giêsu cho nhập vào đàn heo và lao xuống biển. Thấy thế, những người chăn heo chạy trốn và báo tin cho những người trong thành về sự kiện vừa mới diễn ra trước mắt họ, vì thế, dân trong thành đã ra đón Ðức Giêsu, nhưng khi gặp Ngài, họ đã xin Ngài rời khỏi vùng đất của họ.
Những gì xảy ra thời Đức Giêsu khi xưa, thì trong xã hội hôm nay cũng đã, đang và sẽ xảy đến với chúng ta. Thật vậy, vẫn còn đó những cám dỗ về tiền tài, danh vọng và xác thịt do ma quỷ gây nên. Vẫn còn đó những thửa đất và môi trường thuận lợi cho ma quỷ hoành hành. Những thửa đất đó là: ích kỷ, kiêu ngạo, tự phụ, bất nhân nơi nhân tâm của con người.
Bên cạnh đó, hình ảnh trốn chạy của những người chăn heo vẫn còn tái diễn nơi những người thiếu trách nhiệm, sống vô kỷ luật và tán tận lương tâm. Và, vẫn còn đó hình ảnh những người sẵn sàng tin Chúa, nhưng không chấp nhận sự hiện diện của Chúa trong cuộc đời như dân thành khi xưa đã mời Chúa ra khỏi nơi ở của họ.
Những thứ mà con người hôm nay hay lựa chọn thay cho những giá trị Tin Mừng là: tiền bạc bất chính, danh vọng hư ảo, hận thù ghét ghen, ma men tối ngày, ma đề triền miên, ma xác thịt , quỷ dâm loạn … Mỗi lần chúng ta lựa chọn các điều xấu xa như thế, ấy là lúc hình ảnh những người trong thành ra đón Chúa nhưng lại không thích Chúa ở lại trong thành của họ vì biết bao điều khuất tất họ đang làm lại tái diễn cách sống động nơi chúng ta.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con luôn biết chọn Chúa, đi theo Chúa và sống những giá Tin Mừng trong cuộc đời. Xin Chúa cũng giúp chúng con vượt qua được những cơn cám dỗ của ma quỷ, thế gian và xác thịt. Amen.
Jos. Vinc. Ngọc Biển