1Một hôm, Đức Giê-su đang đứng ở bờ hồ Ghen-nê-xa-rét, dân chúng chen lấn nhau đến gần Người để nghe lời Thiên Chúa. 2Người thấy hai chiếc thuyền đậu dọc bờ hồ, còn những người đánh cá thì đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới. 3Đức Giê-su xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Si-môn, và Người xin ông chèo thuyền ra xa bờ một chút. Rồi Người ngồi xuống, và từ trên thuyền Người giảng dạy đám đông. 4Giảng xong, Người bảo ông Si-môn: “Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá”. 5Ông Si-môn đáp: “Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới”. 6Họ đã làm như vậy, và bắt được rất nhiều cá, đến nỗi hầu như rách cả lưới. 7Họ làm hiệu cho các bạn chài trên chiếc thuyền kia đến giúp. Những người này tới, và họ đã đổ lên được hai thuyền đầy cá, đến gần chìm. 8Thấy vậy, ông Si-môn Phê-rô sấp mặt dưới chân Đức Giê-su và nói: “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi!” 9Quả vậy, thấy mẻ cá vừa bắt được, ông Si-môn và tất cả những người có mặt ở đó với ông đều kinh ngạc. 10Cả hai người con ông Dê-bê-đê, là Gia-cô-bê và Gio-an, bạn chài với ông Si-môn, cũng kinh ngạc như vậy. Bấy giờ Đức Giê-su bảo ông Si-môn: “Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta”. 11Thế là họ đưa thuyền vào bờ, rồi bỏ hết mọi sự mà theo Người.
Mẻ lưới lạ lùng khởi đi từ việc Chúa Giêsu xin ông Phêrô chèo thuyền ra xa bờ một chút (Lc 5, 3a). Với tất cả kinh nghiệm chài lưới của mình, Phêrô đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng ông đã khiêm tốn vâng theo lời Chúa để tiếp tục thả lưới. Mẻ cá mà ông thu được vượt quá sức tưởng tượng của tất cả những ngư phủ đi đánh cá hôm ấy (Lc 5, 6).
Thả lưới nơi vùng nước sâu thường có nhiều rủi ro bởi không biết nơi sâu thẳm đó rủi ro gì đang chờ đợi. Điều rõ ràng thám hiểm vùng nước sâu dành cho người trưởng thành, dám mạo hiểm. Họ không mạo hiểm một mình nhưng có Đức Kitô cùng đồng hành với họ. Môn đệ có kinh nghiệm mẻ cá lớn nơi nước sâu bởi các ông lắng nghe và thực thi điều Đức Kitô phán bảo. Các ông bỏ mọi sự, mẻ cá, cả thuyền lẫn chài bước theo Đức Kitô. Chúng ta cần tin vào tài năng mình, trí không minh, và sức khoẻ trời ban nhưng cần tin vào Đức Kitô nhiều hơn.
Chúa Giêsu muốn cho các môn đệ thấy được quyền năng giải thoát của Ngài khi thực hiện mẻ cá lạ lùng trước mặt các ông. Chiếc lưới được thả vào lòng biển khơi để vớt cá lên, đó là hình ảnh của công cuộc cứu thoát mà Ngài đang thực hiện. Ngài đến là để lôi kéo con người khỏi vực sâu của tội lỗi và sự dữ. Chính trong ý nghĩa ấy, Chúa Giêsu dùng kiểu nói “đánh lưới người” mà Ngài sẽ trao phó cho các môn đệ và Giáo Hội mà Ngài sẽ thiết lập; trở thành ngư phủ đánh lưới người có nghĩa là tham dự vào công trình cứu rỗi của Chúa Giêsu.
Qua mẻ cá lạ lùng, Chúa Giêsu muốn chứng tỏ cho các môn đệ thấy rằng tự sức họ, họ không thể làm được gì. Thánh Phêrô đã ý thức được điều đó: “Chúng con đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả”. Thánh Phêrô không chỉ nói lên cái giới hạn bất toàn của con người, mà còn nhận ra thân phận tội lỗi yếu hèn của mình: “Lạy Thầy, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi”. Ý thức về thân phận ấy và sống cho đến cùng thân phận ấy là cả một cuộc chiến đấu cam go.
Và rồi ta thấy hơn ai hết, thánh Phêrô đã cảm nghiệm được sự yếu đuối mỏng giòn của con người khi chối Thầy; cả cuộc đời ngư phủ đánh lưới người của Phêrô chỉ trở thành hữu hiệu với ý thức ấy. Càng thấy mình yếu hèn, con người càng sống gắn bó với Chúa; càng thấy mình vô dụng, con người càng trở nên hữu hiệu trong quyền năng của Chúa. Ra đi tản mát khắp nơi để trở thành ngư phủ đánh lưới người, tất cả các môn đệ đều nhớ lại bài học của mẻ cá lạ ấy và tâm niệm lời Chúa Giêsu: “Không có Thầy, các con không làm được gì”.
Trong cuộc sống của mỗi người, có thể chúng ta đã nhiều lần trải qua kinh nghiệm thất bại của Phêrô : “Vất vả suốt đêm nhưng không bắt được gì”. Chúng ta cũng cần trải qua kinh nghiệm khiêm tốn vâng lời của Phêrô để thưa cùng Chúa rằng :” Dựa vào lời Thầy, con sẽ thả lưới” (Lc 5, 6b). Phép lạ xảy ra năm xưa vẫn còn tiếp tục tái diễn nơi những tâm hồn nhỏ bé, đơn thành, hết lòng tín thác vào quyền năng và tình thương của Thiên Chúa.
Theo Chúa Giêsu, đó là lời mời gọi trở nên một trong tình yêu Đấng là Thầy là Chúa, theo Chúa Giêsu không phải để được bổng lộc thế gian, nhưng là được Chúa làm gia nghiệp, được thông phần vào mầu nhiệm tử nạn và phục sinh của Đấng làm người làm Chúa. Theo Chúa Giêsu để cùng hiệp thông thả lưới bắt cá, đi theo Chúa Giêsu để được dự phần vào công cuộc cứu các linh hồn với Đấng cứu độ trần gian. Ngày hôm nay, ơn gọi theo Chúa Giêsu vô cùng phong phú, nhưng nét đẹp hoàn hảo nhất vẫn là sự tự do bỏ mình, bỏ tính ích kỷ của mình và mặc lấy tinh thần mới trong Đức kitô. “Vì lời Thầy, tôi sẽ thả lưới, và các ông đã bắt được rất nhiều cá”. Vì tình yêu của Đức Kitô, người môn đệ sẽ nhận ra sự bất toàn của mình, và sức mạnh của tình yêu kitô mới thực sự trở nên trọn vẹn trong đời sống nơi mỗi người theo Chúa.
Người môn đệ theo Đức Kitô thời nào cũng phải đối diện với nhiều khó khăn, nhiều người môn đệ vẫn đang than thở: thưa thầy, chúng con vất vả cực nhọc suốt đêm suốt ngày mà chẳng bắt được con cá nào ! Hẳn Chúa Giêsu Ngài vẫn đang khích lệ, đang chỉ đạo hãy kiên nhẫn, hãy nhận lấy tình yêu của tín thác, hãy sống bao dung trong phục vụ, hãy để Chúa làm chủ cuộc đời của mình. Phêrô và các bạn phải bỏ ý riêng để vâng nghe ý kiến của Thầy, đẩy thuyền ra chỗ nước sâu thả lưới, họ đã có kinh nghiệm thế nào là từ bỏ mình. Tiền nhân chúng ta nói rất có lý: người xuất chúng là người biết chấp nhận sự thật, và đương đầu với khó khăn cách kiên cường. Người theo Chúa sẽ được biết mình là ai, sẽ biết sống liên đới cậy trông, khiêm tốn để nghe, để hiểu, để chu toàn bổn phận cách tốt đẹp nhất.
Cộng tác với Đức Kitô các tông đồ biết rõ Đức Kitô ban cho sức mạnh khi các ông mệt mỏi, thất vọng Ngài ban hy vọng, tay trắng Ngài ban thuyền cá đầy, đi trong tối tăm Ngài ban ánh sáng. Buồn sầu Ngài là suối nguồn yêu thương. Khi không biết phải làm gì đến cùng Đức Kitô Ngài ban ơn soi sáng. Tin vào Đức Kitô, Ngài sẽ đón tiếp khi chúng ta sang bên kia thế giới, bởi Ngài là chủ của thế giới bên kia. Chúng ta không đi đơn độc nhưng có Đức Kitô cùng đồng hành và Ngài sẽ ban cho chúng ta tình yêu vô tận và lòng vị tha vô bờ.
Còn cả một thế giới mênh mông chưa biết Chúa vì còn quá nhiều người tưởng rằng mình vô dụng và không ra tay cộng tác với Chúa. Chúa đang cần chúng ta đấy ! Chúa cần những bà mẹ biết lo lắng dạy con biết Chúa. Chúa cần những người cha nêu gương sáng cho con sống đạo. Chúa cần những cụ già ngày đêm cầu nguyện cho việc truyền giáo, Chúa cần những bệnh nhân chấp nhận đau khổ cho các linh hồn. Chúa cần những người biết yêu thương mà không cần đòi hỏi lại. Chỉ cần chúng ta từ bỏ mọi sự để theo Ngài.
Huệ Minh